Nắng Mười Sáu


Con tằm nhả mấy đường tơ
tình tôi đem dệt thành thơ nghẹn ngào
em chưa kịp hỏi vì sao
ưu phiền len lỏi đã vào thiên thu
Hôm nay trời lại sương mù
hạt thương yêu cứ phiêu du chẳng về
nghìn trùng diệu vợi sơn khê
chỉ còn những hạt sương tê tái buồn

BT