Cuộc Rượu Tàn Canh
* với Trần Phù Thế


Ở đây buổi chiều qua rất nhanh
hầu như ai cũng rất ân cần
chén rượu, lời mời, rót tới tấp
đời vui, khá dễ được bao lần(?)

Thì vẫn ngàn chung, vẫn thấy ít
trắng đêm, sao chẳng thấy đêm dài
gặp bạn, mừng., nói hoài chẳng hết
chuyện ngày xưa nối chuyện đời naỵ

Nói thiệt, rượu nào uống không say
nhưng rượu ngọt tình chỉ có dêm nay
bạn nói dễ thương, uống mệt nghỉ
dễ gì mai mốt gặp nhau đây(!)

Bạn với ta, một thời ngang dọc
từng ham chơi từng quên đường về
nay giữa chợ không dưng ch+.t khóc
chân ngập ngừng bước lạc đường quệ

Bạn đậm hơn ta dăm ba tuổi
đã nếm đủ đầy mấy dặm trần ai
ta cũng trải bao mùa bão nổi
đã trăm chiều sầu chẳng buồn trôị

Bạn bè ta lắm thằng chết trận
lắm thằng còn sống cũng như không
lắm thằng giàu nứt đố đổ vách
lắm đứa nghèo không nuôi nổi thân
có thằng ưa xênh xang áo mão
có đứa vui cuối chợ đầu đường
(ngẫu hứng ngâm cuồng câu thất thổ
khi nỗi nhà xót giấc chiêm bao!)

Hãy gạt hết ngoài taị Thế sự
cuộc thăng trầm dong ruỗi có chi vui
hãy nốc cạn ngàn chung. Hảo tửu
đời sẽ yên như giấc ngủ muồị

chẳng phải , ta, một tên nghiện ngập
chỉ thích vui chơi thăm thú bạn hiền
mốt mai bên cạnh ta là đất
trăn trở, sao nguôi nỗi muộn phiền(?)

cuộc vui nào rồi cũng qua nhanh
mai giã bạn, ta trở về kiêu bạt
đêm mộng mị lạnh lùng căn gác
nhớ điên lòng cuộc rượu tàn canh...

ĐỨC PHOÅ
South Carolina, cuối Hạ, 2001