khi em về quá thanh xuân chùng gót chị nhạt son môi phơi tóc làm vườn em xin chị cây bạc hà gây giống chị nhẹ lời vườn sống động một cây thôi em xin chị lá húng nồng ăn phở chị ngại ngùng mưa úng hết đêm qua em xin chị nắm đất thơm quê mẹ mắt sáng ngời chị trải nước mướt vườn rau em lững thững theo chị qua khung cửa nghe trong lòng xanh ngọn lá diêu bông Song Vinh |