Giòng Sinh Lãng Trong Thi Ca Mộng 

tặng Tô Thùy Yên

nhịp nắng tình như cõi rong đưa 
lướt thì thầm trên hoa cỏ và đôi môi 
rao truyền lời du thuyết chưa từng khơi mở 
mỗi hành tinh riêng mang một ước mơ và nhiều ước mơ 
từ giới hạn nửa phần thế giới 
nhận và trao như sứ mạng 

khung biển thủy triều, những phím hành trang đam mê 
là chuyến tâm tư lên tiếng 
ngón vẽ tạo hình làm mẫu số chung 
cười nở chính mình hóa ảnh 
như tia trời khảy đàn trên điệu nhảy phiêu du

góc kín khép hờ có hạt luyến lưu và cánh mộng 
chuyến bay ngày mai hư ảo 
nét trôi ký ức hai chiều 
liều thuốc tri giao để duy trì một chức phận tiền kiếp 
trên vết bàn chân không số lẻ còn điểm nhìn khởi sắc 

mộng đi em trong vĩnh hằng câm nín 
giao cảm trên từng ngón tay thao thức 
giấc thi ca, em vẫn biết có những trẻ thơ và nụ hôn như hơi thở 
sống một lần để trọn vẹn những thời gian 

cái nhìn đó, em như đã ngân vang tiềm thức 
bằng sóng trăng mơn man gió tương lai 
tiếng hát ái ân như nắng trên hoa lá và một mùa xuân ngữ điệu 
anh cảm ơn bầu trời, tinh tú thi ngôn không là vô nghĩa bởi cuộc đời cũng chỉ một giấc mơ 

Vĩ Ân