TUỔI HỌC TRÒ


Tôi quen một người con gái
Hà Nội, ngày xưa, thuở học trò
Dáng hiền, nét đẹp ngây thơ
Mến thương nàng, tôi chưa hề bày tỏ
Vì còn nhát dại, của tuổi học trò

Nàng cũng quen một người bạn tôi
Anh hiền lành, hát hay, học giỏi
Mến yêu nàng, anh cũng chưa hề nói
Vì thương yêu ngu ngơ
Thuở ấy học trò.

Thế rồi tháng bảy, năm tư
Nước Việt chia hai, ngăn cách đôi bờ
Tôi vào Nam, di cư
Nàng và bạn tôi ở lại
Gặp nhau lần cuối chia tay
Ngập ngừng, tôi chúc
Hai bạn tôi sẽ bên nhau mãi mãi

Một hôm, hết chiến tranh
Tôi về thăm Hà Nội
Giữa phố phường đô hội
Gặp lại nàng
Nơi một cửa hàng bán áo, lụa và tơ
Tay đan áo, nàng kể chuyện xưa
Tôi nghe, tâm sự bồi hồi...
Chồng nàng, bạn cũ của tôi
Năm nào, vào Nam chinh chiến
Vượt Trường Sơn anh đã mất rồi

Ngày xưa, nàng đan áo
Gửi ra tiền tuyến cho chồng, xa xôi
Giờ đây, nàng đan áo
Áo đan xong, đem bán cho đời

Tơ sợi buồn!
Xa rồi dáng đẹp ngày xưa
Chiến tranh, tan vỡ mộng mơ thuở nào!

KHANH PHƯƠNG