-
-
Chút Tình Với Huế
- Một chút niềm riêng trong nỗi buồn
chung -
Huế qua dòng thơ Phạm Ngọc
-
Ngọc Dung
-
-
Tôi đang có trong tay CD mang tựa “ Chút Tình Với Huế “
của nhà thơ Phạm Ngọc được các nhạc sĩ : Võ Tá Hân ,Nhật Vũ ,
Phạm Anh Dũng , Vũ Thư Nguyên phổ nhạc khiến tôi thật ngỡ ngàng
và bất ngờ “ Chút Tình Với Huế “ không chỉ dừng lại khiêm
tốn như tựa CD mà CD nhạc này thật sự mang đậm nét Huế . Điều tôi
ngạc nhiên đó là những dòng thơ của một người không sinh ra lớn lên
hay trưởng thành tại Huế , và cũng không hề đã sống nhiều năm tại
Huế . Thật kỳ lạ khi tôi được biết rằng anh Phạm Ngọc là người
Bắc ,trưởng thành và sinh sống tại miền Nam và chỉ là 2 lần ghé
Huế với thời gian rất ngắn như anh giới thiệu , và lại cách nhau
23 năm , cho lần ghé Huế thứ 2 của anh .Vâng , chỉ có hai lần ghé
Huế với thời gian rất ngắn thôi, nhưng nhà thơ Phạm Ngọc đã ghi lại
những cảm xúc, những rung động tài tình như một người con đích thực
được sinh và lớn lên của Huế . Khi xa Huế, sự xa cách và tình yêu
dành cho Huế trong lòng anh đã trở thành một nỗi nhớ day dứt khôn
nguôi . Phải chăng bởi vì Huế đẹp và thơ , Huế - đã trở thành
suối nguồn cảm hứng sáng tác mang nhiều màu sắc đường nét và
nhạc điệu mà nhà thơ Phạm Ngọc cùng các nhạc sĩ đã gửi gắm nỗi
niềm của mình trong những ngày tháng đến với Huế và … xa Huế .
Chút Tình Với Huế với 10 bài thơ của anh là những gửi gắm, chân
tình, là sự hòa hợp tâm hồn giữa Nhà Thơ – Nhạc Sĩ qua từng nét
nhạc được ca sĩ Vân Khánh trình bày là tên gọi tha thiết nhất,
tình nghĩa nhất không phải chỉ dành riêng cho những ai sinh ra tại
Huế mà cho tất cả những ai thưong về Huế , từng biết về Huế
-
Từ trong một góc sâu kín của tâm hồn
tôi nghĩ bất cứ ai khi nghe CD này thì dù chỉ với giây lát thôi “
Chút Tình Với Huế “ sẽ hiện về đầy đủ nhất cả một khỏang
thời gian , về những chút dấu ấn kỷ niệm của Huế . Những giây
phút nhớ nhung , những đêm mưa dầm khó ngủ trằn trọc , những ngày
xanh thơ mộng được nổi bật lên giữa không gian với màu hồng muôn
thuở của hàng phượng vĩ dọc bến Kim Lâu , nhìn theo dọc bờ Hương
Giang lặng lờ sương phủ theo những thành cổ và Phú Văn Lâu trầm
mặc, đó là nét đặc trưng hòa hợp nhất mà thiên nhiên ưu đãi cho
giòng sông đẹp nhất Việt Nam mang tên Hương Giang của xứ Huế này .
-
Ai về qua Hương Giang
"gởi lòng tôi theo với" (*)
ánh trăng treo Thành Nội
một góc trời quê hương ...
-
(Mưa Cali
Nhớ Thành Nội)
-
Vâng , đã có rất nhiều bài thơ, bài hát viết về Huế, viết riêng
cho Huế bởi vì ai đã từng sinh ra và lớn lên ở Huế hoặc đã từng
một hay hai lần ghé Huế như nhà thơ Phạm Ngọc chắc không
khỏi ấp ủ những tình cảm lưu luyến những kỷ niệm nao lòng về một
vùng đất quen thân của Việt Nam. Huế có thể chưa phải là nơi ở,
để thương thì cũng là nơi ra đi để nhớ. Huế mãi đã trở thành một
quê hương thơ mộng, dịu dàng trong lòng người.
-
-
CD “Chút tình với Huế” 10 tình khúc phổ thơ
Phạm Ngọc này , Huế đã tấu lên khúc nhạc nên thơ, mơ mộng, dịu dàng
trong lòng người nghe những hình ảnh thân thương, quyến rũ , khó
thể nào quên. Tình yêu Huế như dòng sữa ngọt ngào nuôi dưỡng tâm
hồn người nghệ sĩ yêu Huế mà nhà thơ Phạm Ngọc cùng các nhạc sĩ
Võ Tá Hân, Nhật Vũ, Phạm Anh Dũng,Vũ Thư Nguyên đã góp phần làm
đẹp thêm xứ sở này... Nổi bật trong “ Chút tình với Huế”
theo riêng tôi cảm nhận có lẽ không phải là bài thơ cùng tựa CD “
Chút tình với Huế” mà là tình cảm dạt dào của bài “ Mưa
Cali nhớ Thành Nội”. phổ nhạc Võ Tá Hân.
- ...
- Em ngày xưa Tôn Nữ
áo trắng bay trong chiều
tôi bây giờ viễn xứ
đời như phố quạnh hiu
-
Cali thu cuối mùa
- Cơn mưa về vội vã
- Nhớ nguời da diết quá
- Cơn mưa dầm Huế xưa...
- (Mưa
Cali Nhớ
Thành Nội)
-
Có phải chăng đó là âm hưởng trong cơn mưa Viễn Xứ cả
Nhà Thơ và Nhạc Sĩ đều nghe được tiếng dạt dào thì thầm thân
thiết lãng mạng của mưa Huế - Mưa dầm cũng lại là một nét đặt trưng
của Huế. “Mưa Cali Nhớ Thành Nội” là một tình yêu chân chất,
đôn hậu và sâu sắc đến cảm động. Qua tâm hồn tràn đầy nỗi nhớ
của nhà thơ “Thành Nộ̣i” . Vâng, thực sự nếu Huế thiếu “ Thành Nội” thiếu
những lăng tẩm thì Huế cũng sẽ như mọi miềm quê khác của Việt Nam , “Thành
Nội” nét đặc sắc rất Huế, của riêng Huế với những đường nét thân
thương gợ̣i nhớ đến tuyệt vời làm xao xuyến trái tim những người
viễn xứ.
-
Với bài “Em – Huế xưa” phổ nhạc Nhật Vũ , nhà thơ
mượn hình ảnh người con gái xứ Huế để nói về Huế , Huế làm cho hồn người du
khách tĩnh lặng lại bằng những cử chỉ duyên dáng và lung linh đến huyền
ảo với dòng Hương Giang trôi như giải lụa tơ trời để cả nhà
thơ lẫn nhạc sĩ như muốn ôm cả vòm trời đất Huế vào trong lòng
mình
- Tình
em
Huế mộng nguyên trinh
thơ ta
còn mãi ngát tình Hương Giang
áo bay
ngược chuyến đò ngang
vạt lạy
gió lộng vội vàng tay che
Ngại ngùng
chi một câu thề
em qua Thành Nội
ta về Kim Luông
- Tràng
Tiền mấy nhịp - mù sương
đêm hoa đăng cũ - trăng vương giọng hò
bởi em
Huế đẹp bài thơ
nên ta
mãi mãi vẫn chờ - Huế - xưa...
(Em –Huế Xưa)
-
Và tình yêu thủ̉a ấy , được dâng hết “bởi em huế
đẹp bài thơ” tác giả yêu Huế như yêu người yêu của mình. Mỗi
từ ngữ “Thành Nội” “ Kim Long”“Vĩ dạ” “Gia Hội”,“ Phong Điền”
“Tràng Tiền” những hình ảnh âm thanh tiêu biểu, mỗi tên gọi trong
bài thơ như mang một nỗi nhớ da diết, một mảnh hồn của nhà thơ Phạm
Ngọc. Huế đặc biệt và thơ mộng , Huế hài hòa và hùng vĩ , Huế
cổ kính từ nơi hội tụ của đất trời, của núi sông, của biển cả,
bức tranh toàn cảnh Huế lại một lần nữa tái hiện bên trong tâm
tưởng nhà thơ “Núi cao lũng thấp sum vầy”. Thơ Phạm Ngọc chỉ
phác họa vài nét đơn giản thôi nhưng
đã thể hiện được tòan bộ vẻ riêng của danh lam và lịch sử Huế
giúp người đọc người nghe có một cái nhìn tương đối đầy đủ về
vùng đất này.
-
Hương giang xa mãi ngọn nguồn
-
Mùa xuân viễn xứ mắt còn dõi trông
-
Thuyền ai lạc bến đợi mong
-
Vân Lâu một bóng mịt mùng đêm trăng
-
(Huế Buồn)
-
-
Lịch sử của Huế từng trải qua thời kỳ
trĩu nặng buồn thảm tối tăm và điều đó tác động sâu sắc đến
lòng người đọc khiến những người xa Huế làm gì đã nguôi quên? Qúa
khứ và hiện tại trong Huế Buồn – thoắt ẩn, thoắt hiện làm cho
người nghe cũng lúc bồn chồn lúc nuối tiếc.
-
Anh Phạm Ngọc còn xử dụng nhuần nhuyễn
các thể thơ truyền thống. “ Huế- Xuân – Em “ là bài thơ thành
công về thể lục bát và những câu thơ của anh thường có kiểu biểu
tượng xa tạo nên sự khái quát về không gian và thời gian làm cho
câu thơ thêm hàm súc nhưng lại đầy đủ nhạc điệu .
-
Này em xuân đã ngát trời
-
Lá xanh lộc biếc – hoa cười sớm mai
- Núi
cao – lũng thấp – xum vầy
-
Chim muông hát khúc chào ngày tháng đi
-
( Em Huế Xưa )
-
Mỗi câu, mỗi chữ trong mỗi bài thơ , mỗi
nhạc phẩm của CD “Chút tình với Huế” đều tác động sâu
sắc đến lòng người nghe đó là tình yêu Huế, nỗi niềm nhớ Huế ,
nhớ Huế đến da diết , man mác và sâu lắng đã bao trùm trong toàn
bộ 10 bài thơ mà anh Phạm Ngọc đã gởi gắm trong từng câu từng
chữ. Nỗi nhớ ấy đôi khi là nỗi niềm bâng khuâng ngậm ngùi rộng
thấu tim
-
...
- chừ xa Huế
nhớ trăng Thành Nội
đêm hoa đăng thơm ngát giòng Hương
...
Trên sóng nước hồn tôi bỏ lại
lời hát ru còn vọng đâu đây
tiếng đàn tranh chập chùng cung bậc
vang trong đêm âm điệu vơi đầy
- (Trăng
thành nội)
-
Nhà thơ Phạm Ngọc xa Huế từ sau 1 lần
đến Huế năm 1974 và 23 năm sau. Vào năm 1997 anh trở lại Huế. “Bao
nhiêu năm nửa đời lưu lạc, tôi trở về thăm lại Huế xưa” câu thơ
không đơn giản chỉ là một sự tính sổ thời gian mà nghe nặng cả
một tấm lòng, một nỗi nhớ Huế sâu xa luôn ngự trị trong trái tim
anh , và anh luôn mang theo hình bóng Huế. Huế luôn ở giữa lòng anh,
cả khổ thơ vớì cách diễn đạt quen thuộc nhưng lạim làm xúc động
lòng người đọc. Những câu thơ của anh thật cảm động, Ai đến Huế,
chia tay Huế hỏi rằng điều gì để lại ấn tượng sâu đậm nhất? Có
lẽ phải nói đến cách giao tiếp của xứ Huế - bất kể ai là khách
xứ Huế đều được thưởng thức giọng nói, cử chỉ ngoṭ ngào duyên
dáng mà cho dù người khó tính nhất cũng phải xiêu lòng. Cái khiêm
tốn, cái hồn nhiên và đằm thắm của người con gái xứ Huế làm cho
những người đến Huế luôn có một ước mơ trong sáng và thầm lặng
là “Giá được nghe giãi bày”. “Bài Thơ Tôn Nữ” phổ nhạc Phạm
Anh Dũng. Cũng mang một nét đặc trưng của Huế đó là sự qúa đỗi
dịu dàng của người con gái Huế . Dường như trong cái trí đức của
Việt Nam cổ , trong “ Công , Dung , Ngôn , Hạnh “ thì những câu những
chữ trong bài thơ “ Bài Thơ Tôn Nữ “ của Phạm Ngọc đã vẽ
được những nét riêng biệt mà chỉ con gái Huế mới có
- Em còn Tôn
Nữ ngày xưa
Huế còn hiu hắt chiều mưa Nội Thành
em đi những bước vô hình
cho tôi ngọn gió thất tình theo sau
Hương Giang nào biết nông sâu
thuyền tôi chìm giữa biển màu mắt em
môi thơm xinh nụ cười hiền
giọng em rất Huế như chim gọi mùa
Em còn Tôn Nữ ngày xưa
để tôi gom những giòng thơ gửi người
tóc em vướng sợi tơ trời
mùa thu tím cả ngàn lời ca dao...
- (Bài thơ Tôn
Nữ)
-
-
“Chút tình với Huế” 10 tình khúc
phổ thơ Phạm Ngọc qua giọng ca Vân Khánh với sự phối khí rất
chuẩn mực của nhạc sĩ Quang Đạt đã tạo ra sự trong trẻo của suối
nhạc mơ hồ đầy chất Huế, những nốt nhạc của các nhạc sĩ hòa
quyệ̣n với lời thơ đầy tâm sự, tạo nên một Huế đầy ắp nỗi niềm
ngoṭ ngào đằm thắm và tình tự.
-
Giai điệu sâu lắng, tâm tình nhẹ nhàng
của Võ tá Hân, phong cách Huế ngọt ngào tinh tế nồng ấm mà lắng
đọng trong Phạm Anh Dũng, Nhật Vũ.
-
Bất ngờ thú vị với giọng điệu đầy ngẫu hứng và
những nốt nhạc diễn đạt mới lạ nhưng nồng nàn, say đắm của Vũ
Thư Nguyên.
-
Bao năm vẫn nhớ về ngày xưa
-
Trên dòng sông tuổi mộng ấy
-
Ai có về giòng Hương giang cho tôi theo về cùng
-
Về giòng sông xưa đi trong trưa nắng mới
-
Về giòng sông xưa tìm em thuở yêu nhau
-
( Hương Giang – Một Đời )
-
-
“Chút tình với Huế” thật quá
đỗi mênh mang “một chút tình” qua hai lần ghé Huế thôi nhưng tình
thật đã làm nghiêng ngửa cả hồn người nghe, người đọc . Nguồn cảm
nhậ ấy thấm sâu tận trong tim của những ai đã được sinh ra và lớn
lên tại Huế rồi xa Huế, những dòng thơ Phạm Ngọc xao động vô cùng
đến thế, “Chút tình với Huế”, “10 tình khúc phổ thơ anh” là tấm
lòng của người không hề sinh ra và lớn lên tại Huế hoặc trưởng
thành tại Huế, nhưng lại hiểu Huế và “rất Huế” đến vô cùng “một
chút” mênh mông “tình với Huế” mà thật vô cùng mà quá đậm đà như
thấm vị “cơm muối” của chỉ xứ Huế mới có .
-
“Chút tình với Huế” là một CD mang trọn vẹn
tình Huế, yêu cái nắng mùa thu từ Ca Li để luôn nhớ về Huế, yêu
cái tự hào cũng như yêu cái đau đớn, bất hạnh mà Huế từng gánh
chịu, yêu những ngày Huế vào xuân tưởng chừng rộn rã trong Huế
trong thơ Phạm Ngọc như yêu người tình, mà khi yêu không hề so đo
tính toán .
-
Thay mặt một số người con của Huế ở đây. Xin cảm ơn
anh Phạm Ngọc – Cảm ơn các nhạc sĩ Võ Tá Hân , Nhật Vũ , Phạm Anh
Dũng , Vũ Thư Nguyên - Cảm ơn tấm lòng của người làm thơ , người
nhạc sĩ không phải gốc Huế nhưng lại dành trọn tình yêu nồng nàn
cho Huế.
-
-
Ngọc Dung