Tóc Thề

Hoàng Lan Chi 

 

Một

Có một khoảnh khắc bất chợt nào đó bạn sẽ cảm thấy đời bỗng dưng vui hay buồn vì đọc được một đoản văn xuôi gói tròn một kỷ niệm, một vần thơ trữ tình lãng mạn hay nghe được một bài hát âm điệu ngọt ngào với lời ca dễ nhớ . Đó là vì bạn đã có một tâm hồn văn nghệ. Một chút rung động đễ thương nào đó đã chiếm lấy hồn bạn, hồn ta .

 Các bài hát ĐQ giới thiệu đến các bạn và các anh chị ở đây sẽ không dựa trên tiêu chuẩn hay hay dở mà ĐQ sẽ chỉ bàn đến các đặc điểm về tiết tấu, nội dung và các điểm liên quan cần thiết đến bài hát . Hay hay đở vẫn là do cách nhìn và cái cảm của người nghe . Từ đó bài hát sẽ được tán thưởng nhiều hay ít tùy theo các thấm và cái cảm nhận của giới thưởng ngoạn khi nghe nó . Có bài hát nghe qua một lần thì chẳng thấy gì hay, nhưng càng nghe càng thấm, càng thích hơn . Cũng có bài mới nghe qua thì thích, nhưng nghe năm ba lần thì cảm thấy không thích nữa . Có sự thay đổi nào đó trong ta chăng ? Hay có sự thay đổi nào đó trong bài hát ? Hay là có sự thay đổi trong cả hai ?

Vì chỉ là làm cho vui thôi nên ĐQ không dám tự nhận là nhạc sĩ . Nhưng một bài hát đã viết xong thì cũng xin mạo muội đóng góp vào vườn hoa văn nghệ cho mọi người cùng nghe thử . Nếu hay thì mời các bạn phổ biến cùng hát hoặc nghe cho vui (Ca ra là OK mà lị), nếu nghe không lọt tai thì " cho qua phà" phải không ? Do đó nếu các bạn hữu và các anh chị nào có các ý kiến, phê bình về nhạc Đỗ Quân hoặc các khám phá mới về các bài nhạc mới lạ thì xin cùng nhau đóng góp để những tâm hồn văn nghệ tao ngộ nơi đây . Chia sẻ chút buồn vui văn nghệ trong dòng đời lưu lạc .

 Một trong những bài đó là bài thơ "Em Đi Đâu Mà Vội, Tóc Thề Ơi" của chị HLC đã đuợc ĐQ phổ nhạc. Xin mời các bạn cùng nghe:

 

Em đi đâu mà vội tóc thề ơi 

Em đi đâu mà vội
Nắng đã xếp hàng chưa
Tóc còn bờ vai xõa
Cho một lời hẹn xưa

Em đi đâu mà vội
Tóc thề dấu ở đâu
Sao chỉ còn vành nón
Nghiêng nghiêng trên mái đầu

Em đi dâu mà vội
Guốc mộc rộn ràng vang
Áo lụa vàng hớn hở
Tóc thề nào xốn xang

Em đi đâu mà vội
Gió còn ngủ trên cây
Cho tóc thề hờn dỗi
Nằm xõa trên vai gầy

Em đi đâu mà vội
Thơ hồng chưa viết xong
Tóc thề sao vội cắt
Chút tình này long đong

Em đi đâu mà vội
Mà vội
Tóc thề ơi

Hoàng Lan Chi



Xin mời bạn nghe thử bài nhạc này tại
http://www.dosite.net/songlist.htm

ĐQ chưa tìm được người hát dùm nên vẫn phải tự trình bày lấy, hy vọng sẽ không làm bạn và các anh chị thất vọng .
Chúc các bạn tìm được chút vui buồn với bài hát này ,
Thân ái
ĐQ


 

 

Hai

 

Xin cám ơn anh Đỗ Quân đã đem dòng nhạc và dòng tư tưởng của mình vào Hội Quán để chia sẻ và để mọi người cùng thưởng thức .

Dedde đã được nghe bài nhạc "Em Đi ĐÂu Mà Vội Tóc Thề Ơi"  ở thể điệu Slow trước khi anh Đỗ Quân post bài nhạc ở đây, và bây giờ lại được nghe qua thể điệu Chachacha . Dedde thích ở thể điệu Slow hơn . Với thể điệu Slow, anh Đỗ Quân đã diễn tả, diễn đạt tâm tình của một người yêu mái tóc thề tha thiết, cảm nhận được lời thơ . Trong tiếng nhạc chậm rãi, nốt nhạc như sót xa tiếc nuối lá thư tình bỏ dở, một lời hẹn đã quên và một cuộc tình không thành rớt vội như mái tóc thề đã cắt đi ...

Em đi đâu mà vội
Thơ hồng chưa viết xong
Tóc thề sao vội cắt
Chút tình này long đong



Tưởng tiếc và ấp ủ sự dịu dàng, xinh đẹp của người con gái, người yêu với mái tóc thề xoả ngang vai ...
Với hình ảnh dịu dàng thướt tha như thế thì dedde nghĩ tiếng nhạc lời nhạc sẽ thu hút, âu yếm hơn, thiết tha hơn và nghe tiếc nuối hơn trong thể điệu Slow so với thể điệu ChaChaCha .
ChaChaCha thì tiết điệu của bài nhạc nghe vui hơn nhưng lại làm giảm đi cái dịu dàng của người con gái với mái tóc thề, với vành nón nghiêng nghiêng e lệ . Có chăng là diễn đạt được sự vội vã của quyết định cắt tóc thề, bỏ lại cuộc tình sau lưng và lại rộn ràng guốc mộc, em đi ...

Em đi dâu mà vội
Guốc mộc rộn ràng vang
Áo lụa vàng hớn hở
Tóc thề nào xốn xang



Đó là vài cảm nghĩ của dedde về hai tiết tấu của bài nhạc  "Em Đi Đâu Mà Vội Tóc Thề Ơi"  của anh Đỗ Quân,  thơ của chị Hoàng Lan Chi .
Chúng ta "làm văn nghệ" đại đa số vì yêu văn nghệ . Hay dở đều tùy vào người cảm nhận, thế nên dedde chỉ bàn về tiết điệu của bài nhạc . Dedde thiết nghĩ với sự nồng nhiệt và hăng say cho văn nghệ với văn nghệ và chia sẻ với mọi người là điều đáng qúy lắm rồi ...
Chúc anh ĐQ luôn có hứng thú, yêu văn nghệ để tiếp tục sáng tác và chia sẻ cùng tất cả nơi đây .


 

 Dedde

 

Ba

 

Cảm ơn Dedde đã có những lời rất hay (tình quá) và ý đẹp cho ý nghĩa bài thơ cũng như tiết tấu của bài nhạc . Nguyên thủy bài hát đã được cấu trúc trên tốc độ chậm nên bài hát nên trình bày bằng thể điệu Slow hoặc Slow rock thì tình cảm sẽ tha thiết và nồng nàn hơn ở chững khúc lâm ly .

Sao chỉ còn vành nón,
Nghiêng nghiêng trên mái đầu


Khi chàng tình cờ phát giác ra rằng nàng đã cắt tóc thề . ( Dĩ nhiên là nàng sẽ nhanh miệng nói rằng " anh ui, trời nóng nực quá bi chừ cho em cắt đỡ vài tháng rồi em sẽ để lại mà . anh ui, yên tâm đi lời hẹn xưa còn nhớ lắm lắm") với nụ cười tình trên môi thì đố chàng có dám giận mà phải đành ngậm bồ hòn làm ngot. Rồi đến ngày chàng phát giác ra rằng nàng đã cắt tóc thề vì đã lỗi hẹn . Sao nỡ để chàng hát bài "Sao không thấy hồi âm ..." lâu quá dzị .

Những cánh thơ hồng chưa ráo mực đã óng ánh nỗi long đong của chuyện tình không đẹp ở đoạn kết (no happy ending)

Dòng nhạc đã chạy xuống như một lời tự thán trước khi vào đoạn kết

Em đi đâu mà vội
Thơ hồng chưa viết xong
Tóc thề sao vội cắt
Chút tình này long đong


Một câu hỏi lẫn lời trách móc vẫn không có câu trả lời . ĐQ đã cho lập lại hai lần và thêm chữ quá để gia tăng cường độ của lời trách móc trước lời kêu gọi nhẹ nhàng nhưng còn hoài đau xót "Tóc thề ơi"

 Em đi đâu mà vội
Em đi đâu mà vội
Mà vội quá
Tóc thề ơi



Xin cám ơn nhà thơ Hoàng Lan Chi  đã cho ĐQ cảm hứng và dĩ vãng để hoàn thành bài nhạc này . Cũng như để kỷ niệm một chút xót xa cho tình đầu dang dỡ vì lỡ dại yêu tóc thề và tin theo lời hẹn xưa . Nhưng bạn ơi, có phải đó là tình đẹp không ? bởi vì "tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ, đời mất vui khi đã vẹn câu thề .."
 
Đỗ Quân


 
Bài hát được trình bày bằng hai thể điệu Slow và cha-cha để gợi ý cho người nghe và tùy ý thích . Bài hát có buồn rồi thì điệu nào cũng buồn . (Hát điệu cha-cha để cho tóc thề rơi tung tăng theo từng nhịp trống xập xình mà buồn ơi cứ buồn)


 

 

 

Bốn 

Tóc thề xưa tình tự



Tôi là ai ? mà sao phiêu lãng quá ? Tôi là ai ? mà buồn quá đi thôi ?
Tự ngày xưa, khi còn tóc thề ngang vai với guốc mộc rộn ràng hè phố, với nón lá bài thơ nghiêng nghiêng , tôi đã có những phút tự hoài Ta là ai ? vì sao có mặt trên cõi đời này ?

Tôi cứ sống như một loài cỏ dại. Cũng khô cằn khi nắng cháy hè sang, cũng long lanh khi mùa thu gọi sương về trên cành lá. Loài cỏ đã vươn tầm cao lên cùng năm tháng mà câu hỏi kia vẫn còn mãi trong tôi ..

Tôi không biết mình sống để làm gì ? và như thế cũng không biết mình thích điều chi ? Cả một đời lãng đãng .Như mây trời không định hướng. Cứ bay đi, bay đi mà không biết bến bờ …

Có lẽ niềm yêu thích từ ấu thơ không đạt đuợc và tôi để trôi theo dòng đời mọi hạnh phúc hay đau khổ , mọi phù du hay hiện thực ..

Tôi đã mơ mình là bác sỹ để trả cho mẹ hiền ánh mắt long lanh của tuổi thơ con trẻ .. . Tôi đã mong mang bàn tay từ thiện ra giúp trẻ nhỏ vơi bớt nỗi đau ..

Rồi ngã rẽ đưa tôi vào khoa học. Những thành tựu , phát minh của kỹ thuật làm tôi cũng thấy thú vị .Nhưng không bằng niềm mơ ước ngày xưa ..

 Với tôi, văn chương chỉ là một hình thức làm dáng cho tâm hồn.Tôi gọi đó là phấn son tô điểm cuộc đời. Tôi viết , chỉ để giãi bày niềm riêng. Cho tôi-là truớc hết. Khi viết ra như là đuợc khóc. Sẽ vơi nhiều những u uất trong tim ..Tha nhân có rộng lòng đón mở hay khắt khe thì cũng không phải là nghiệp để tôi phải tròn đêm thao thức ..

Tôi trân trọng những tấm lòng vị tha. Khi nghe đuợc tiếng lòng từ đoản văn nhỏ hay một tự tình tuỳ bút lênh đênh. Tôi cũng trân trọng những lời xét nét ..Bởi xét cho cùng , có thương thì mới đọc , có đọc là có thương ..

Tôi ít viết thơ . Vì thơ là tột đỉnh của văn chương. Mà tôi chỉ là nguời đi bên đường..Dòng suối văn chương mênh mông quá, tôi chỉ là một ngọn cỏ vô thuờng. Có những thác đổ làm tôi choá mắt. Ngẫm lại mình , thật bé bỏng dại khờ . Một ngọn thác đã gọi tôi là con thỏ khờ với những vần thơ “ hiệu đoàn “ ! Ừ thì tôi là như thế. tôi chỉ coi thơ là phấn son thì làm sao sánh đuợc với nguời coi thơ là nghiệp ..

Nhưng thác đổ có khi làm ta chao đảo mà ngọn cỏ gió đùa lại làm ai đó ngẩn ngơ ..

Em đã ngẩn ngơ truớc hoa cỏ của tôi. Và Tóc thề đã đi vào nhạc. …

Tháng năm.Tầng cao. Mưa trắng trời trắng đất . Tôi đã nghe Tóc thề tự tình. Chút cà phê đắng còn đọng mãi trên môi ..

Cám ơn em . Dòng đời đưa đẩy cho ta gặp nhau đây. Chút văn thơ mà tôi vẫn coi là son phấn đã nối vòng tay thân ái .. Tôi- em và tiểu muội của tôi .

Dòng nhạc đã trôi xa hơn .. “ Nguời yêu “ - xin đuợc phép gọi thế-nguời yêu đầu đời của tôi đã lắng nghe Tóc thề trong chiều buồn Paris và thư vội gửi. Nguời xin bản nhạc của em để phổ biến cho Gia Long , ngôi truờng ngày xưa yêu dấu của Tóc thề . Lời cảm ơn cũng đuợc gửi đến em. Hẳn đó là một chút gì vui nho nhỏ cho em ? Phải thế không ?


T/g Nhac si Do Quan.
Cam on Nhac si da gui cho ban pho nhac tho HLC : Em Di Dau Ma Voi, Toc The Oi.
Chung toi nghe thay thich lam. Nhac tram bong rat hay nhu quyen lay loi tho.
Chung toi xin phep duoc cho in vao Dac San Dai Hoi Gia Long The Gioi sap phat hanh vao cuoi thang 6 toi tai Paris, nham dung ky niem 80 nam thanh lap Nu Hoc Duong Ao Tim, tien than cua truong nu Gia Long.
Hy vong co dip cho pho bien bai hat nay de ba con tai Paris cung thuong thuc.
Cuu GS Gia Long Pham thi Nhung.


Cảm ơn em đã cảm nhận cho Tóc thề những lời tình tự . Của một thời áo trắng Gia Long …

Hoàng Lan Chi 

 

 

Xin mời các bạn nghe một  tóc thề khác , bản Tóc thề đi đầu mà vội  do Phạm Anh Dũng phổ nhạc và Đỗ Quân hát.