Em, Hồn Nghệ Sĩ
Hồn nghệ sĩ
ít tầm thường lặng tẻ
Tâm linh hằng theo dấu vết thiên di
Nên mỗi lần mưa trời rơi nhè nhẹ
Cứ gợi buồn như muốn gọi em đi ?
Em kín đáo
thâm trầm không lộ trước
Dù lòng đà lạc thế giới chơi vơi
Em đã thả hồn mơ theo sóng nước,
Hay gắn tim trên cánh hạc lưng trời ?
Em muốn kiếm
những bóng hình trọn vẹn
Hoặc tìm quên mấy kỷ niệm sầu u ?
Biết hạnh phúc thế trần đâu thích hẹn
Và chuyện đời luôn điểm nét phiêu du.
Đời nghệ sĩ cứ bàng hoàng khắc khoải
Kiếp thi nhân luôn ray rứt lạc loài ?
Ngọc Hương
Thơ 1
Theo nhạc diệu trầm hồn lặng bay
Lặng bay quyện sát Ngọc Hương say
Hương say lan tỏa làm
lưu luyến
Lưu luyến
bao người trọn tối nay
Cõi hồn say động ngạt ngào dâng
Lạc chốn mung lung trầm lạnh âm
Khung cảnh mộng giăng gieo ảo giác
Thân em huyền diệu phím dương cầm
Em chắc cảm đồng hỡi Ngọc Hương ?
Tình hoài dang dở mộng yêu đương
Cho hồn mệt lạnh theo liền những
Cảm giác lạc buồn bến tiếc thương
Dù nhận biết rằng ça fait mal
Vẩn vơ vương vấn vẫn vô vàl
Còn Hương có lẽ đừng dan díu
Khỏi lụy thế tình, khỏi scan - dal.
Qua điệu nói cách nhìn Hương đã đoán
Tình với em : yêu mến quá nhiều rồi
Biết bao lần ân ái để trên môi
Nhưng ngần ngại nên chẳng lời bộc lộ
Đợi dịp lạ dưới mây ngàn trăng tỏ
Kéo em gần cho thật sát hồn tôi
Để em nghe những cảm xúc bồi hồi
Dâng xâm chiếm cõi tâm linh tràn ứ.
Trong hồn em không gửi niềm tâm sự
Trong mắt em tạm trút vợi ưu phiền
Trong thư Hương không để lời tình tự
Trong tìm quên dư lại chút hương thiên.
NGỌC
HƯƠNG THƠ
2
Đã thương ai
nửa đời mãi mãi
Thêm nửa đời mãi mãi thương ai ? . .
Trót lụy
tình em trọn kiếp này ?
Thời gian hờ hững nếu em hay
Em đừng ngăn chận tình tôi nhé
Để mặc đời tôi lạc cõi say
Dù biết
chuyện tình lắm nét phiêu
Dù hồn hoang bạt chốn tàn siêu
Dù rằng ân hận, dù ngang trái
Dù phải trả em, nợ cũng nhiều ?
Dù phải nợ em, trả cũng nhiều ?
Thu lãnh đạm
cõi hồn không lắng đọng
Gợi tình sầu than trống vắng lạnh se
Vì tóc Hương vẫn chẳng úa nắng hè
Còn mơn trớn tạo dây tình ràng buộc
Đâu chán
nản, đâu tìm quên thuở trước
Dĩ vãng buồn u uẩn ngại loãng tan
Tay em nâng với giác cảm muộn màng
Tóc buông lõa đêm ngỡ ngàng thần thoại.
Em, vì vẫn
huyền trầm thanh ngần ngại ?
Cầm cố hoài tâm tưởng trạnh lòng ai
Để Ngọc Hương thơ : lãng viết thêm dài
Cho thương nhớ bạc lòng vào mãi mãi . . .
NGỌC
HƯƠNG THƠ CUỐI CÙNG 1
Thế sự nào
chẳng có hồi kết thúc
Huống chi tình thương mến Ngọc Hương thơ
Thế là bao .. .. .. lãng xa mờ
Cho cảm xúc theo cùng thời gian tắt
Dù kỷ niệm
chẳng tàn giăng heo hắt
Đẹp hay buồn cũng chỉ thế mà thôi
Tiếc nuối chi những giây phút bồi hồi
Cùng cảm mến của thời gian tha thiết
Thôi Hương
nhé từ nay đành vĩnh biệt
Vì cuộc đường đến lúc rẽ chia hai
Kỷ niệm xưa vẫn còn đó miệt mài
Sẽ ghi giữ đậm sầu cài tâm hệ ?
Bao sự thể,
thôi cũng đành phải thế
Oán trách chi những xúc cảm dở dang
Gửi đến Hương bao chúc nguyện muộn màng
Vui kiếp sống tháng ngày vàng thoải mái . . .
Vì mến Hương
đã đi vào mãi mãi ?
Thiết cần chăng mấy giác cảm trụ sinh
Để bước vô đoạn kết một cuộc tình . . .
Còn ái ngại : để tình hờ lửng hội ?
Ước mong em
: sẽ
nói rằng ‘ bất hối ‘
Cho tình mình, em mất mối chi đâu ?
Đời không lỡ, chẳng vướng lệ cúi đầu . . .:
Tổng kết lại : em đượm mầu thắng lợi ?
( Bravo,
bravo ! )
Trong cuộc
thể, khi thấy buồn dịu vợi
Thả tâm hồn vào dĩ vãng xa xưa
Em nhớ lại câu nói, đúng luôn vừa :
Tôi đã, đang và mến thương em mãi . .
.
Vào đoạn
kết, đây mấy lờI nhắc lại
Dù cách xa nhưng đâu phải lãng quên
Nên những gì, nếu làm được cho em
Nhớ nói hết, đừng tránh phiền, ngần ngại ...
vì với em :
Hạt muối
mặn : tôi chia sẻ làm đôi . .
Cây kẹo ngọt : em một mình mút mãi . . .
( ga lăng
chưa ? )
NGỌC HƯƠNG
THƠ CUỐI CÙNG 2
Vì chia tay
nhưng chưa là mãi mãi
Nên vội gì
ta
mãi mãi chia tay ?
Có cần xem
tư tưởng ý thơ này
Lord By-ron đã viết ngày nào đó :
Fare
thee well ! and if for ever,
Still for ever, fare thee well :
Even though unforgiving, never
'Gainst thee shall my heart rebel.
NGỌC HƯƠNG THƠ CUỐI CÙNG CUỐI CÙNG
. . . .
Ai có ngờ
đâu rằng . . .
Lần chia
tay cũng là lần vĩnh biệt . . .
Ai có ngờ
đâu rằng . . .
Lần tạm
biệt lại vĩnh viễn chia tay . . .
( Me gustas
cuando callas porque estás . . . )
Nhạc Mơ
Hương
Khúc tình
u uẩn chuyện văn thương
Thơ lạc miền say Vũ Hoàng Chương
Hồn vọng cuồng siêu Hàn Mặc Tử
Trăng mơ Đà Lạt, nhạc mơ Hương
Ánh Mắt
K. Thoa
Nín lặng
nhìn ai tìm ảo ảnh
Tâm tư vương tẻ lạnh hoài mong
Mắt Thoa đẹp vịnh Hạ Long
Hồn tôi ngụp lặn trong dòng mắt Thoa.
. . .
Nụ Cười
Hoài Nghi
For Giá-W.
Tôi nghĩ chắc mình là soul.mate
Nên trót thương mê mệt em rồi
Ngại ngùng em chửa tin tôi ?
Bằng không hãy mỉm nụ cười hoài nghi
Vì tôi ưa
thích điệu em cười
Nhè nhẹ thâm trầm hút dụ tôi
Chắc hẳn trên làn môi mộng đó
U hoài thường đưa đọng chơi vơi . . ?
MƯỜI NĂM
HÔN PHỐI
Trên trời
tiên cỡi mây xanh
Hạ giới có cặp se nhanh tơ hồng
Nên mười năm đã vợ chồng
Rồi trăm năm tiếp : mặn nồng ái ân
Gửi Uy -
Mai ngàn lần cầu chúc
Hưởng trọn đời hạnh phúc triền miên
Đầy tài , đầy lộc , đầy tiền
Đầy vui , đầy thú , sướng điên cõi đời .
Hôn nhân
gián đoạn
Hôn nhân
gián đoạn :
tình sang ngang
đời lỡ làng
Duyên mệnh dở dang :
sống bẽ bàng
kiếp phũ phàng
Chắc hẳn em
buồn & hối hận nhiều ?
Hôn nhân : ta lấy chẳng vì yêu
Thôi đừng oán trách tình xưa lỡ
Chỉ bận lòng sầu lạnh quạnh hiu .
Trở lại thăm
căn nhà năm cũ
Mà khi xưa tình giũ đường đôi
Không gian : nhìn cảm bồi hồi ,
Thời gian : cô đọng buồn trôi hững hờ
Ân Tình Xa
Cách
Bao kỷ niệm
hồi xưa còn nhớ,
Gợi mang em duyên cớ chạnh lòng ?
Còn anh, tuy lỡ hoài mong
Bóng hình em chiếm trọn dòng tâm linh
Dù cho dội
ân tình sờ sững
Cố cầm lòng buồn hững hờ trông
Ngày em khoác chiếc áo hồng
Lên xe hoa kết, lấy chồng phụ anh.
. . . . .
Em đâu phải
vô tình vô giác
Kỷ niệm xưa luôn gác trong tim
Anh hay chăng rất nhiều đêm
Tâm tư sống dậy làm em khổ lòng .
Mong anh
hiểu cho dòng tình sử
Trách em chi duyên sự đã xong
Dù em vẫn mặc áo hồng,
Em hơi sao nhãng bên chồng vì anh.
Thư Tình
Em nhận thư
tình chỉ đọc riêng,
Hồn thư mang nhẹ nét linh thiêng
Ý thư gợi nhắc nhiều tâm niệm
Của kiếp phong trần dải bóng nghiêng ?
Em đọc thư
tình ái ngại không ?
Đời em thiếu nữ đã theo chồng
Vào duyên lầm lỡ tình ngang trái
Hạnh phúc đầu xuân chẳng ấm nồng.
Chờ Ơn Chúa
Rât nhiều
lần cảm thấy đời vô nghĩa
Sống để rồi mang khắc khoải đầy vơi
Tại sao đời lại như thế Chúa ơi
Nếu có thể cho tôi hay nguyên cớ
Tôi đã gõ để
xin Ngài rộng mở
Ban từ nhân thêm nữa xuống trần gian
Cho chúng tôi bớt khổ lụy điêu tàn
Vì tin Ngài luôn sẵn sàng thương cứu.
Hàm Số Thời
Gian
Em xưa huyền
ảo tỏa anh linh
Nồng ấm say sưa thắm đượm tình
Thân thể tràn đầy thần sắc lạ
Tâm hồn ngập thánh thể kết tinh
và rồi . . .
Sắc nhan
cùng với tháng năm trôi
Duyên dáng, tuyền hương thoáng nhạt rồi
Trước ngắm nhìn em : lòng rộn rã
Nhưng bây giờ lặng : tiếc buồn thôi.
. . . . .
Em chắc hẳn
đã mấy hồi vỡ mộng
Khi thân hình điểm dấu lộng thời gian
Những nét nhăn với dáng vết điêu tàn
Đang thoáng hiện trên da, làn môi, mắt
Ái ân cũ :
thuyền qua tuy buộc chặt
Tình xưa nồng, nay thoáng nhạt mầu hương
Lửa yêu đương cũng đượm nỗi chán chường
Buồn bã muốn mang thuyền dương bến khác
. . . . .
Cho hồn
thanh thản bớt sầu bi
Em lặng thâm trầm dẫn bước đi
Vào hướng siêu nhiên tìm giải tỏa
Tránh màng thế sự " tham sân si "
Em nguyện
cầu cùng Chúa Giê-Su
Xin Ngài thương thế giới âm u
Cứu con người lỡ làng lầm lỗi
Đau đớn thở than phận mịt mù
Xã hội tạo
nên tốt đẹp hơn
Tình thương đồng loại đượm mầu son
Bỏ đường dối trá đen tâm trí
Theo cách thanh cao sống vẹn tròn .
|