XUÂN NHỚ MẸ

ngày mai ,lần nữa ,mùa xuân đến
nhìn di ảnh mẹ ngùi nhớ thương
phút giây yên ả đêm trừ tịch
kính cẩn dâng người mấy nén hương
 
nhớ xuân năm ấy con lên sáu
gia đình nương náu một miền quê
chiều ba mươi tết nhà hiu quạnh
bóng ngã hoàng hôn Mẹ mới về
 
con hái sau vườn mấy nắm lang
lẫn trong cỏ dại mọc tràn lan
cháo rau hẩm hút đau lòng mẹ
đôi mắt thâm quầng lệ chứa chan
 
năm tháng quẩn quanh với ruộng đồng
một nắng hai sương nhạt má hồng
áo mỏng thân đơn bời tóc rối
giá buốt tim người gió cuối đông
 
giữa lượn sóng đời vẫn đẩy xô
Mẹ dang cánh nhỏ ủ con thơ
tảo tần mưa nắng nào đâu quản
một tấm thân gầy sắp héo khô
 
ôm con nói nhẹ như hơi thở
Mẹ vẫn nhen thầm một ước mơ
cá vượt vũ môn rồi có lúc
cuộc đời thay đổi biết đâu ngờ
 
con mãi khắc ghi lời của Mẹ
đội trời đạp đất để nên người
Mẹ ơi cháu Mẹ dần khôn lớn
nước nhược non bồng chắc Mẹ vui
          

trần trung hậu