Bạn Ta …

và tiếng hát Nguyễn Toàn

Hương Kiều Loan

 

 

“ Thu Xưa” (  photo HKL)

    

Anh Văn Dũng đã tặng tôi ba cái CD của Nguyễn Toàn, anh thăm dò “ …để HKL nghe thử xem có yêu tiếng hát này như tôi đã yêu thích không? “ Văn Dũng, một ông bạn của gia đình, Anh và Minh Châu là bạn với ông boss của tôi từ ngày họ còn là sinh viên Luật khoa xưa. Văn Dũng quá giống người anh ruột tài hoa: nhạc sĩ Văn Phụng về dung  diện, khiến bạn bè tôi khi xem hình chụp chung hồi gia đình  anh ghé chúng tôi một ngày trên đuờng xuôi nam dọn nhà về miền nắng ấm.  Các bạn tôi đã nhầm Văn Dũng với Văn Phụng! Có lẽ thừa hưởng chung cái văn nghệ của đại gia đình, nên Văn Dũng yêu văn nghệ và tươi vui như những giòng nhạc của Văn Phụng vậy.  Suốt tuần lễ ở chơi với gia đình anh, không ngày nào là không có tiếng cuời vui ròn rã trong ngôi nhà nhỏ ấm cúng tràn đầy tình yêu và tình bạn thân thương đó.

 “Tài sản” tôi khuân đuợc về do Minh Châu và Văn Dũng tặng là chậu bonsai lớn, cây Jade với những lá nhỏ như những hột bắp to, thân như cổ thụ, và có hoa mầu tím, mầu của hoa bằng lăng mà tôi yêu thích khi được xem cuốn DVD của Huy Hà media Inc thực hiện. Chưa hết, còn “chiến lợi phẩm” nữa là chậu hoa nhài, mà Văn Dũng mới cắt cành ươm cho tôi, loại hoa kép, những bông hoa ngát hương, và đẹp như những đoá hoa hồng nhỏ mầu trắng.  Tôi đã thường hái vài bông dắt trên  búi tóc cuộn cao mỗi khi ra khỏi vườn.  Bích Huyền “quân sư” thêm: Hoa này thả vào ly thạch đen là thơm lắm đó.

 Nhưng món qùa tôi trân quý nhất là ba CD của Nguyễn Toàn.

 Ngay khi đuợc Văn Dũng cho nghe chưa hết một bản đầu,tôi đã vội xí phần cái CD qúy gía đó, và nhủ lòng phải giới thiệu tiếng hát này với anh Phạm Ngọc Phước, người đang thực hiện cuốn phim về Đàlạt, cuốn DVD : ” Đàlạt ngày tháng cũ” anh đang làm cho tất cả những ai yêu mến Đàlạt như một phần đời kỷ niệm ta không thể thiếu đuợc.

 

Và suốt chặng đường dài cả gần hai ngày lái xe trên xa lộ 40, con đuờng thiên lý nhàm chán với sa mạc bạt ngàn hai bên, có những quãng đường với những rặng núi đá cằn khô xám xịt. Những  bụi cỏ khô bơ phờ mầu vàng cháy và những cây xương rồng gai góc cố vươn cao mình trong vùng đất đá khô nẻ, thì tiếng hát Nguyễn Toàn trong xe, như  giòng  suối mát, như một rừng cây xanh lá , như làn mưa bụi làm dịu hồn người.Tiếng hát bay cao, tiếng hát lồng lộng quyến rũ, khiến người nghe như lạc vào một thế giới  thần thoại của âm  thanh, để  thấy hồân mình  lịm đi. Tiếng hát như mật ngọt, tiếng hát ray rứt khiến hồn ta trùng xuống, và tiếng hát cũng tươi như mưa tưới cho vùng đất khô nẻ buồn phiền.  Nghe Nguyễn Toàn, ta tận hưởng được từng nốt nhạc rung trong hồn, và tiếng guitar của người nghệ sĩ tài hoa này nữa, tuởng không còn cần đến hòa âm, phối ký nào khác. Chỉ với tiếng guitar solo và giọng  hát độc đáo đó đã dẫn hồn ta bay bổng. Đã đưa ta trôi, ta chìm, ta quặn thắt với từng chữ, từng câu mà Nguyễn Toàn đang  trải hồn mình qua giọng ca để gửi gấm đến người nghe như một thổ lộ thầm kín nào… “ Co’ khi mưa ngoài trời là giọt nước mắt em, đã nương theo vào đời làm nỗi ưu phiền…..”. Chưa bao giờ nhạc Trịnh Công Sơn lại được đánh động vào hồn người nghe đến như vậy.  TCS với Khánh Ly, với Lệ Thu, Vũ Khanh, Tuấn ngọc, v..v  Là những danh ca của thời điểm xưa và nay, với những Hạ Trắng, Diễm Xưa, Biển  Nhớ…Ru ta Ngậm Ngùi, Một cõi đi về…v.v.. Nhưng quả thật chỉ giọng hát Nguyễn Toàn, Nguyễn Toàn hát bằng hết cả tâm hồn để diễn tả đuợc những  gì nhạc sĩ đã gửi gấm vào từng lời, từng chữ, và từng giòng nhạc…Quả thật, Nguyễn Toàn mới đúng là truyền nhân cho nhạc TCS , để mang  những khắc khoải, đau đớn hay yêu mê nào mà TCS đã gửi gấm trong  từng cung bậc, từng chữ, từng câu…Và người nghe đã như bị mê say, bị lịm đi…

 

Không một CD nào, mà chỉ một giọng hát, và một tiếng đàn đơn độc lại có thể quyến rũ đến như vậy. Và đãø khiến thính  giả phải say mê, lắng tâm, lặng lòng, để chìm nổi theo tiếng hát suốt bao giờ liền. Từ nhạc TCS qua đến những bản nhạc tiền chiến, tôi đã nghe ba CD đó suốt gần hai ngày đường mà không chán, và vẫn  muốn tiếng hát đó không bao giờ dứùt! Tôi thấy hồn mình cùng trôi, cùng chìm với những u uẩn nào của người hát, và ….người nghe, cả hai niềm tâm tư đã như tan thành một. Lời bạt của Nguyễn Toàn: “ Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và đời đã tha thứ cho nhau….”  Thì ra dù ở đâu, bên này trái đất, bên kia nửa qủa địa cầu…niềm đau nào của chúng nhân chịu đựng cũng giống nhau cả. Đúng vậy, không phải chỉ mình Nguyễn Toàn đã đi đến đỉnh của tuyệt vọng để thấy đuợc cái đau thương xé nát tâm can, và thấy tuyệt vọng cũng đẹp như đóa hoa….  có tuyệt vọng nào mà không đau đớn, có tuyệt vọng nào không bi thương, nhưng rồi từ đó ta nhìn ra chính ta, để mình thương lấy chính mình, để ta tha thứ cho người, ta tha thứ cho ta, và ta tha thứ cho đời để những oan cừu nào ta đã gây từ bao nhiêu kiếp và đến kiếp này ta phải chịu đựng những nhọc nhằn… Thôi thì :  “… Ta ru ta ngậm  ngùi…, xin ngủ dưới vòm cây…”  và cứ thế tiếng hát như một liều thuốc thần tiên băng bó những  đau thương trong cõi hồn riêng rách nát, những bi thương bị người ác độc luôn khơi lại những nhức nhối gai  đâm..

 

  

( Thu ven song-photo HKL )

  

Có những ngày tôi đi dọc theo dòng sông sau nhà, với ba cái CD Nguyễn Toàn mang theo.  Giòng nhạc  và tiếng hát đã giúp chân tôi đi không biết mỏi, và cứ thế tôi lang thang một mình bên dòng sông vắng, để thấy mình có riêng một cõi cho  mình, không gian hiện thực không còn là hiện hữu nữa, không còn gì ngoàì tôi và nỗi buồn trải rộng  theo tiếng hát.  Cho đến khi dừng chân, tôi đã giật mình để nhận ra mình đã đi bộ được gần hai giờ mà không biết. Nếu không sợ màn đêm buông xuống và gió thu đang về lạnh buốt nơi đây, có lẽ tôi còn lang thang trong mưa thu nữa, vì chỉ những lúc đó, tôi mới có giờ cho riêng mình tôi và quên đi được những phiền muộn nào đang chất ngất trên vai.

 

Và đêm về, tiếng hát  đó lại ru người nghe vào cơn mộng đẹp: “….Ru đời đi nhé, ôi môi ngon này,  giữa trần gian…Ru từng chiếc bóng… lênh đênh vào giấc ngủ ngon…. cho tôi… tay gối mong manh…cho tôi ôm lấy vai thon…” 

 

HƯƠNG KIỀU LOAN

(Nov2004)

Hoàng Dung Xin cám ơn HuyHa media Inc đã có khúc phim về đóa hoa vàng:

..Đoá hoa vàng mỏng manh cuối trời…như một lời chia tay…”