MẸ TÔI
 
Mẹ tôi tóc bạc sương
Trải bao đời buồn thương
Lo chồng con khôn xiết
U hoài nỗi vấn vương
 
Tuổi già thêm sức yếu
Rung rẩy từng bước đi
Vui đời bao lâu nữa
Giờ đây còn lại gì
 
Cha giờ yên ngủ giấc
Mẹ còn nặng gánh vai
Nợ đời bao vương vấn
Tìm vui với chuổi ngày
 
Từ ngày Mẹ vắng Cha
Cô đơn với tuổi già
Âm thầm thương tiếc nhớ
Nhưng rồi mãi cách xa
 
Khi xưa tôi còn bé
Chẳng biết, chỉ nô đùa
Mẹ lo từng cơm áo
Vất vả dù nắng mưa
 
Nuôi đàn con khôn lớn
Mẹ tôi khổ trăm chiều
Đêm dài khi thao thức
Tình Mẹ thật dấu yêu
 
Giờ Mẹ già yếu đuối
Trong cơn bệnh tuổi già
Chỉ còn nằm thưởng thức
Từng bản nhạc Thánh ca
 
Mẹ nhìn tôi mĩm cười
Rồi thầm gọi tên tôi
Những lời yêu trìu mến
Nhìn tôi hỏi vài lời
 
Con giờ ở nơi đâu ?
Mẹ chờ con đã lâu
Sao không về thăm Me.
Lòng tôi bổng nghẹn ngào
 
Mẹ giờ già yếu lắm
Bữa ăn chẳng biết ngon
Ngày đêm trên giường bệnh
Thân xác Mẹ héo mòn
 
Hằng đêm con nguyện xin
Sức khỏe Mẹ an lành
Cho Mẹ thêm sức mạnh
Chúa thương mãi giữ gìn
 
Con Mẹ giờ khôn lớn
Mỗi đứa l?i mỗi nơi
Mấy ai chăm sóc Me.
Lòng buồn mãi khôn nguôi ...
 
NGUYỄN VẠN THẮNG