--- Mục Lục --- bài thơ cho vợ hiền
Địa chỉ liên lạc mua sách:
1- Thi phẩm "Đứng Dưới Trời
Đổ Nát" chẳng những là nỗi niềm u uẩn của riêng mình, nhà
thơ Phan Xuân Sinh còn nói giùm anh, nói giùm tôi, nói giùm những
người đồng thời những điều mà chúng ta luôn luôn trăn trở,
băn khuăn cho một cuộc lữ hành mệt nhọc, mà đôi lúc mình cũng
chẳng biết phải về đâu trên những chuyến xe đời thường lỡ
hẹn ở mỗi sân ga!!! 2- Thơ Phan Xuân Sinh mở ra một nơi
chốn, cho tôi được tìm về. Nơi chốn ấy như đã mất hẳn trong
đời - mà lại miên viễn trong lòng. Cảm ơn Phan Xuân Sinh. Xin cảm ơn
nhà thơ. 3- Qua một thời tan nát điêu linh, anh
như con diều đứt dây lạc xa ngàn dậm. Lòng trăn trở không yên.
Nói với người xưa, là cái cớ để anh tỏ rõ cái uất của mình.
4- Trong "Đứng Dưới Trời Đổ
Nát", Phan Xuân Sinh đã dùng ngôn ngữ thơ để nhìn ngắm chính
bản thân mình, đang tận tuyệt trong sự bủa vây của cuộc sống nội
tâm đầy trầm uất và hoài vọng. 5- Hơi thơ của Phan Xuân Sinh lạ. Ngang
tàng mà ưu uất. Cuồng ngạo mà xót xa. Sâu mà chân chất. Trong
cuộc rượu đọc lên, nghe nghèn nghẹn, tưng tức, có cảm giác như
muối xát vào lòng. 6- Thơ của Phan Xuân Sinh đã chuyên
chở nỗi lòng của một thế hệ bị mất mát quá nhiều. Mất mát
tuổi trẻ. Mất mát tuổi già. Thơ anh ngậm ngùi như một dòng sông
cũ mang theo những nỗi buồn của lịch sử và thân phận. 7- Tôi biết tên anh là Phan Xuân Sinh,
tôi biết mặt anh là Phan Xuân Sinh nhưng qua thơ Phan Xuân Sinh, tôi còn
biết anh là Tào Tháo của Tam Quốc Chí, là Ngũ Tử Tư của Đông
Châu Liệt Quốc. Ai đó nói rằng Phan Xuân Sinh mượn người xưa để
giải bày tâm sự. Điều nầy đúng quá. Nhưng không phải ai cũng
làm được điều đó. Phải bản lãnh ngang tàng như Phan Xuân Sinh
mới đủ tầm. Nói gọn phải đọc thơ Phan Xuân Sinh mới biết tôi
nói đúng hay sai. 8- Phan Xuân Sinh, nhà thơ và là một
người con trai xứ Quảng Nam gương mẫu, cương trực ngang tàng nhưng
cũng rất bao dung độ lượng. Thơ anh là chiếc bóng của đời anh.
Cuộc đời của một thanh niên Việt Nam, sinh ra và lớn lên trên
vùng đất Quảng Nam nghèo khó, bước đi trên một quê hương đầy
đổ nát. Thơ Phan Xuân Sinh, qua thi phẩm rất khiêm cung nhưng tuyệt
diệu nầy, đã trở thành dấu chứng cho một thời đại Việt Nam tang
tóc, điêu linh và cũng là tiếng kêu thống thiết của một thế hệ
Việt Nam dở dang, bất hạnh. |