pxs_ddtdn.jpg

--- Mục Lục ---

bài thơ cho vợ hiền
uống rượu với người lính Bắc phương
bên kia nỗi nhớ
dạo vườn buổi tàn thu
hầu chuyện cùng ngũ tử tư
chút tình cho Huế
bay qua đời khói sương
cho người tình phụ
nghe chim hót trên đồi 55
lục bát 1
lục bát 2
giữa đất trời, vật vã
nhớ ngày ra quân
gặp người xưa giữa phố Boston
chào New Orleans
mười năm lẩn thẩn
sớm chiều lặn lội
dấu xưa
bài lục bát cho Đà nẵng
gặp lại bạn ta
đêm nằm nhớ Ức Trai
tỉnh mộng
gái Huế
chén rượu, tạ lòng bạn hiền
tiếng gọi thầm
mờ phai
ly rượu đầu xuân
nhìn em, qua đò Hà Thân
nói chuyện với những người sinh vào thiên kỷ mới
một thuở bên em
lời tỏ bày cùng quê nhà
giải oan cho Tào Tháo
muộn màng
nói chuyện với những bạn hiền
mời em uống rượu
người lữ hành, lỡ chuyến tàu năm hai ngàn
quê nhà lũ lụt
xa người
tạ lỗi với vợ hiền
tháng ngày phiền muộn
uống rượu với bạn cũ bên bờ vịnh Half Moon bay
theo em lên chùa
trong cơn say
vài đoạn tứ tuyệt cho ngày valentine
vạt lụa phai, trôi sông
vườn tình của lòng ta
chiều trên phố cũ
tiếng vạc kêu trong sương
bên sông nhớ người
đứng dưới trời đổ nát

 

Địa chỉ liên lạc mua sách:
Tạp Chí Văn
PO Box 611626
Tel: (408) 263-5283
Email: PXSinh@aol.com
Website: http://saigonline.com/pxs

 

pxs2000.jpg


Vài Nhận Định Về Thơ Phan Xuân Sinh

 

1- Thi phẩm "Đứng Dưới Trời Đổ Nát" chẳng những là nỗi niềm u uẩn của riêng mình, nhà thơ Phan Xuân Sinh còn nói giùm anh, nói giùm tôi, nói giùm những người đồng thời những điều mà chúng ta luôn luôn trăn trở, băn khuăn cho một cuộc lữ hành mệt nhọc, mà đôi lúc mình cũng chẳng biết phải về đâu trên những chuyến xe đời thường lỡ hẹn ở mỗi sân ga!!!
Lương Thư Trung
(Boston)

2- Thơ Phan Xuân Sinh mở ra một nơi chốn, cho tôi được tìm về. Nơi chốn ấy như đã mất hẳn trong đời - mà lại miên viễn trong lòng. Cảm ơn Phan Xuân Sinh. Xin cảm ơn nhà thơ.
Hoàng Lộc
(Tennessee)

3- Qua một thời tan nát điêu linh, anh như con diều đứt dây lạc xa ngàn dậm. Lòng trăn trở không yên. Nói với người xưa, là cái cớ để anh tỏ rõ cái uất của mình.
Lâm Chương
(Dorchester)

4- Trong "Đứng Dưới Trời Đổ Nát", Phan Xuân Sinh đã dùng ngôn ngữ thơ để nhìn ngắm chính bản thân mình, đang tận tuyệt trong sự bủa vây của cuộc sống nội tâm đầy trầm uất và hoài vọng.
Quan Dương
(New Orleans)

5- Hơi thơ của Phan Xuân Sinh lạ. Ngang tàng mà ưu uất. Cuồng ngạo mà xót xa. Sâu mà chân chất. Trong cuộc rượu đọc lên, nghe nghèn nghẹn, tưng tức, có cảm giác như muối xát vào lòng.
Trần Doãn Nho
(Worcester)

6- Thơ của Phan Xuân Sinh đã chuyên chở nỗi lòng của một thế hệ bị mất mát quá nhiều. Mất mát tuổi trẻ. Mất mát tuổi già. Thơ anh ngậm ngùi như một dòng sông cũ mang theo những nỗi buồn của lịch sử và thân phận.

Cứ đọc hai câu nầy, ta mới thấy nỗi thấm thía cay đắng nầy:

"ta sống giữa trời đất mênh mông
mà tưởng như đứng trong vòng khép kín"
Trần Hoài Thư
(New Jersey)

7- Tôi biết tên anh là Phan Xuân Sinh, tôi biết mặt anh là Phan Xuân Sinh nhưng qua thơ Phan Xuân Sinh, tôi còn biết anh là Tào Tháo của Tam Quốc Chí, là Ngũ Tử Tư của Đông Châu Liệt Quốc. Ai đó nói rằng Phan Xuân Sinh mượn người xưa để giải bày tâm sự. Điều nầy đúng quá. Nhưng không phải ai cũng làm được điều đó. Phải bản lãnh ngang tàng như Phan Xuân Sinh mới đủ tầm. Nói gọn phải đọc thơ Phan Xuân Sinh mới biết tôi nói đúng hay sai.
Lê Mai Lĩnh
(Connecticut)

8- Phan Xuân Sinh, nhà thơ và là một người con trai xứ Quảng Nam gương mẫu, cương trực ngang tàng nhưng cũng rất bao dung độ lượng. Thơ anh là chiếc bóng của đời anh. Cuộc đời của một thanh niên Việt Nam, sinh ra và lớn lên trên vùng đất Quảng Nam nghèo khó, bước đi trên một quê hương đầy đổ nát. Thơ Phan Xuân Sinh, qua thi phẩm rất khiêm cung nhưng tuyệt diệu nầy, đã trở thành dấu chứng cho một thời đại Việt Nam tang tóc, điêu linh và cũng là tiếng kêu thống thiết của một thế hệ Việt Nam dở dang, bất hạnh.
Trần Trung Đạo
(Braintree)