Trịnh Công Sơn : Đóa Hoa Vô Thường
 
(Xin cho một người vừa nằm xuống
thấy bóng thiên đường cuối trời thênh thang)
 
 
 
Trăm năm ở trọ trần gian
mai kia vế chốn thênh thang cuối trời
Người từ cát bụi
Về.
 
Người.
Cồn cát hoang
sóng vỗ, lời gió ru.
Với đêm, nguyệt tân.
Sương mờ.
Với ngày, mưa.
Với chiều, mưa.
 
Vô thường.
Ôm đàn hát giữa nhân gian
Ôm đàn.
Hát.
Với cô đơn bóng mình'
" Ì a !
Ới  a ! ".
 
Một mình.
Trần gian ở trọ,
ru tình,
lãng quên
 
Tiễn đưa một đóa-vô-thường
an nhiên nở
chốn thiên đường
thênh thang.
 
Phạm Chung
(04/2001)