Nhớ Trịnh Công Sơn
Gửi người nhạc sĩ vừa đi xa
 
Cây đàn nằm nghiêng bên góc phản
Chiếc cốc lăn quay ngấn rượu tràn ngoài
Người nhạc sĩ xuôi tay nằm ngủ
Chập chờn bóng con hạc bay qua
Tiếng hát CD còn vọng lên lanh lảnh
Ru anh vào cõi đi về
Con bống nhỏ nấc lên khổ sở
Một vòng hoa gửi về từ rất xa
Từ nay tiếng đàn anh im bặt
Mang đi theo tâm sự não nề
Khi xuôi tay người nhạc sĩ cười héo hắt
Nhìn vào thân mình tóc rụng xót xa
 
Thanh Sơn
 
 
 
Nhớ xưa một cõi đi về
cho HN
 
Vùng vẫy trong cơn mê
Bồi hồi theo giấc mộng
Nhớ lại chốn đi về
Cảm thấy đời sôi bỏng
Mệt lả tiếng đàn trầm
Ru êm con bống khô
Chiếc răng nằm cốc rượu
Lãng đãng sầu võng mô
Nâng hai tay trang trọng
Ddỡ một đoá hoa tình
Mắt nhìn không thấy sóng
Mà thuyền sao lênh đênh
Tiếng hát buồn thổn thức
Ru ta trong gập ghềnh.
 
Thanh Sơn