Hương Cũ


Lâu lắm rồi không về lại Biên Hòa
Nghe hương bưởi ngạt ngào trong nắng sớm
Có dễ hơn ba mươi năm biền biệt
Kẻ ở người đi rồi chẳng khác không quen.

Còn đó không những chiều mưa lất phất ?
Ai bên sông trông ngóng một con đò.
Cụm lục bình nghìn năm lưu lạc
Và mình tôi, lữ thứ một đời qua.

Vẫn nhớ hương khói thơm mịt mù Chùa Ông tháng tám
Đèn hoa lung linh nước lớn đêm rằm
Em quỳ một mình có mong chờ ai đến
Để chia cho nhau  một chút nỗi niềm riêng ?

Đường về đêm nao Cù Lao vắng thêm một màu áo đỏ
Người bỏ đi xa
Người đem đốt tình thơ
Giòng nước mắt viết thành thiên tình sử
Thả xuống trần gian bia đá không ngờ.

Không hẹn hò mà cũng chẳng ước mơ
Một lần về chỉ làm đau những vết hằn đã cũ
Hãy yên nghỉ đi những ngày xưa trăn trở
Cụm lục bình kia hoa tím rụng bao giờ !


Phạm Chinh Ðông