SẦU ĐÔNG


(họa bài Lệ Nắng của Yên Ðông)

Lạnh tháng tám, màn sương che tầm mắt
Ngơ ngác tìm về lối cũ đường xưa
Hoa mỉm cười mà lòng sầu chưa tắt
Đông đã tàn còn hiu hắt hạt mưa.

Lời giã biệt nghẹn ngào xa cánh nhạn
Đêm lẩn ngày trời đất nổi cơn giông
Xuân héo rũ, Hạ buồn dòng nước cạn
Thu úa Đông tàn người nhớ tôi không?

Trong thâm sâu vấn vương đây kỷ niệm
Từng góc tim lưu mãi chút men say
Ngày xưa ấy ươm nồng trang thơ tím
Ru hồn sầu nương nhẹ gió heo may.

Chân lặng bước, lòng nhớ nhung ray rứt
Ước sao mình ngăn được bước thời gian
Để xoa dịu trái tim đang thổn thức
Cùng hoà chung nhịp thở buồn mênh mang.


Thụy Khanh