GIỌT KHUYA


  (họa bài Lệ Nắng của Yên Ðông)

Đường khuya lạnh, vang tiếng giày  khô khốc.
Bạc mái đầu, tôi gõ bước đơn côi.
Đứng bên lề, kẻ xa nhà cô độc.
Đêm Đông buồn, ai đếm ánh sao trôi.

Nước mắt chia xa, xóa mờ vũ trụ.
Mưa nắng hai mùa, quê cũ xanh xao.
Xa lắm mùa Xuân, Thu vàng ủ rũ.
Đông lặng câm lời, Hạ vắng âm hao.

Trong cơn mê, xôn xao từng nhịp thở.
Trong thẳm cùng, trưa Hạ nhớ chiều Đông.
Xin nhắc mãi để ngàn đời sau nhớ.
Đợi Đông về, dang trải nỗi chờ mong.

Chân bước đi, nửa  mảnh hồn để lại.
Nửa hồn kia tê dại, biết gì hơn.          
Con tim vỡ, vẫn mong chờ ngắc ngoải.    
Hơi thở tàn, theo nhịp phổi từng cơn.


Xuyên Ðông