Lối Thu Vàng



Anh ra đi giữa mùa thu đang tới
Gót chân quây bỏ lại lối đường gầy
Cũng con đường ngày trước dưới mưa bay
Sao cứ bước không ngoảnh đầu nhìn lại.

Anh ra đi em sầu đau tê tái
Nhìn theo anh đến cuối lối thu vàng
Tình mong manh như sương sớm vỡ tan
Chỉ còn lại trong em ngàn lưu luyến.

Khi anh đi tình thu buồn da diếc
Lá thu vàng từng chiếc tả tơi bay
Biết không anh mây tím cũng giăng đầy
Em nức nở cho lệ tràn mi ước.

Anh ra đi một ngày không hẹn trước
Lối thu vàng chỉ có bước chân em.

Nguyên Dã Quỳ


Nguyên Dã Quỳ