Là Chờ ? 2910.04


Không ngừng, chẳng nghỉ - thời
gian em trôi.
Ngày lộng trên đồi, chiều lăn dốc mị.
Rộn rã môi cười, mi
buồn rười rượi;
Hình độc hành bước, lẻ
bóng tường khuya.

Trầu người gửi thì
kệ, mặc cau khô.
Đôi chằm mình đâu hứa,
mà chờ nhận.
Ba năm chậm đầy,
Hai năm vội trọn.
Trời son đậm với vạn người chửa quen;
Trăng tím nhạt kề cận vách tường thân;
Ngẩn ngơ -
không biết sao ngày Xuân em tận.


Trần Vũ Liên Tâm