Còn Nỗi Ngậm Ngùi …
Tình đã hằn trên đỉnh đời nhau Người vẫn xa xôi lòng vẫn sầu Duyên quá trễ tràng duyên dứt đoạn Thôi đành lỡ dở chuyện trăng sao Nẻo về bóng đổ mưa chiều bay Thân mềm thấm lạnh lệ nồng cay Buồn ươm môi mắt buồn giăng kín Tình thoắt rời xa giữa mộng ngày Người đi kẻ ở xót đau chăng ? Một chút hương xưa dẫm nát lòng Dõi mắt trông về nơi thăm thẳm Mây đùn ngàn phiến nhớ long đong Thôi thế đành thôi giã biệt rồi Một thời ước hẹn một thời vui Đời vơi nửa cuộc hồn mù lối Tình chỉ còn trong nỗi ngậm ngùi ... (Tháng 11 năm 2004)
Từ Tú Trinh
|