ÂN TÌNH GỞI TRAO



 (hoạ bài thơ “Lục Bát Ca Dao” của Trần Trung Hậu)

Trăng treo vạn tuổi chưa già
Núi cao ngàn tuổi vẫn là núi non
Vấn vương thương nhớ em tròn
Ưu tư hoài niệm anh còn chơi vơi.

Đồng tâm chung bước cùng người
Rời quê biệt xứ, dòng đời nổi trôi
Lênh đênh giữa chốn ngàn khơi
Ơn Trời dẫn lối bến bờ tự do.

Chữ tình giữ vẹn sắt son
Ái ân nồng thắm, nụ hôn ngọt ngào
Đôi ta tựa gió vờn mây
Tạm quên thế sự đắng cay tủi hờn.

Như chim viễn xứ lạc đàn
Bốn mùa ấp ủ vọng hoài cố hương
Một mai bão dịu sóng nương
Lưu vong từ giã, bốn phương bay về.


Thụy Khanh