CHIỀU THU


mân mê những chiếc lá vàng
mùa thu lấp ló sau hàng liễu xanh
lá ơi giây phút lìa cành
có nghe lời gió dỗ dành rong chơi

tôi ngồi đếm lá vàng rơi
miên man sống lại một thời xa xưa
gió xao ngàn lá đong đưa
âm vang xào xạc như mưa trong lòng

tôi ngồi dưới bóng hoàng hôn
chiều thu quạnh quẽ thả hồn đi hoang
cuối trời nỗi nhớ mênh mang
như ai rung nhẹ tiếng đàn trong tim

thời gian ngưng đọng im lìm
lá rơi ngập lối tôi chìm cơn mê
tháng ngày hoang vắng lê thê
bao giờ em sẽ quay về bên tôi


Trần Trung Hậu