Mẹ Quê


Mẹ quê là miếng trầu cay
Là nồi cơm trắng khói bay thơm lừng
Những đêm mưa gió bão bùng
Mái tranh nghèo ủ ấp từng buồn vui
Mẹ là ruộng lúa xanh tươi
Là hương lúa chín thơm đời các con
Là giòng sông mãi mỏi mòn
Chảy hoài chảy mãi sắt son muôn đời
Dù cho khắp bốn phương trời
Nhớ hoài hình bóng mẹ tôi quê nhà


Lê Quốc Sơn