XUÂN TÌNH THƯƠNG


Chí Tôn dạy TÌNH THƯƠNG là chìa khóa
Mở cửa Bạch Ngọc Kinh sum hiệp Cha Trời
Đã nghe rồi. Phải ghi khắc em ơi !
Cùng trang trải rạng ngời hoàn vũ.

Chí Tôn hứa khó khăn Thầy gánh đủ
Cậy nhờ Ta truyền bá TÌNH THƯƠNG
Mẹ trông con làm chuyện phi thường
Thương tất cả vạn dân trong vũ trụ

Vâng lời Từ Phụ
Kể từ lâu anh phát động chương trình
Các đệ huynh, tất cả lặng thinh
Không tiếng chê khen, không lời hồi đáp

Đườøng Phụng Sự chừng như không phù hạp ?
Với cuộc sống bon chen
Anh “xuất trận” mấy phen
Đều thảm bại : cô đơn trong đêm vắng

Có nhiều khi thức trắng
Nghe thổn thức từ tim
Anh lại đứng lên và cố đi tìm
Nào kiếm được, ai là tri kỷ ?

Chỉ có em, mà lòng luôn đó kỵ
Thương mọi người, em lại nổi hờn ghen
Em chưa nhận ra màu trắng khác màu đen
Luôn đối nghịch, như Trời và quỉ


Thời gian trôi, hồn anh dấu kỷ
TÌNH THƯƠNG  kia ghi khắc đậm đà
Nay thuận thời anh trở lại giữa rừng hoa
TÌNH THƯƠNG trước bừng sinh loan tỏa

Em, hỡi ơi ! “ TÌNH THƯƠNG là chìa khóa
Mở cửa Bạch Ngọc Kinh sum hiệp Cha Trời
Đã nghe rồi. Phải ghi khắc em ơi !
Cùng tran trải rạng ngời hoàn vũ ”ï.

Anh và em, đôi nhân tình kỳ thú
Đem TÌNH THƯƠNG  ca hát nơi nơi
Từ trần sinh vang dội tận trời
Đại Từ Phụ đáp tình ban huệ phúc

Xuân Aát Dậu trăm nhà HẠNH PHÚC
Cả nhơn sanh đồng nhìn nhận chung Cha
Cả trần sinh là một ngôi nhà
Vòng tay rộng vạn dân tô điểm tốt

Aát Dậu này TÌNH THƯƠNG dâng cao tột
Tân Cung Diêu, Bạch Ngọc, Niết Bàn
TÌNH THƯƠNG len vào cõi Thiên Đàng
Đấng Christ hân hoan giáng thế

Trải TÌNH THƯƠNG quá dễ
Sao nhơn loại không làm ?
Vì quỉ vương hằng ôm ấp gian tham
Cám dỗ nhơn sanh lánh xa Thượng Đế

Em theo anh quyết tâm triệt để
Tran trải TÌNH THƯƠNG  Xuân ẤT DẬU này
Không biệt phân sông núi đó đây
Trời sanh đất, không phân chia biên giới

Hãy bắt tay đi tới
Vai chen vai vượt núi qua sông
Kêu gọi con tim bừng dậy máu hồng
Gầy nhịp sống THƯƠNG YÊU, em hỡi .

Phượng Thất, chuẩn bị đón Xuân
Ất Dậu : XUÂN TÌNH THƯƠNG


Cao Quỳnh Tuệ Lâm