Chào nhé Xuân thì


Em về thắp nến trên môi
Lung linh còn lại bóng tôi trên tường
Sầu pha dăm chén mê cuồng
Giữa đêm xuân dậy tiếng đồng vọng ngân

Vỗ bàn khua nhịp cầm canh
Nghe tâm hoa rụng xuống nhành từ bi
Vẫy tay chào nhé –  xuân thì
Nở trăm năm đóa sử thi tôi buồn

Hỡi Xuân – có tiếc gì không ?
Cửa thiên thu đã mở toang cánh chờ
Vì ai tạc đá bài thơ
Đá vô tri quá đã hờ hững quên

Em về thắp ngọn bình yên
Để tôi tuyệt tích bút nghiên kiếp này
Sầu pha một chén cuồng say
Giữa đêm Xuân cạn chén đẫy tuổi tôi


Lưu Trần Nguyễn