Nỡ Lòng Nào Tính Tuổi Kẻ Làm Thơ


Thôi Hộ năm xưa
mơ tưởng người con gái
có đôi má hoa đào
trong phút giây nào đó xôn xao
đã viết nên những dòng thơ bất tử
"Nhân diện bất tri hà xứ khứ
đào hoa y cựu tiếu đông phong"
ngàn năm sau, (nếu chưa tận thế năm 2000)
Thôi Hộ vẫn là chàng thư sinh trói gà không chặt

Và thi sĩ sẽ không bao giờ chết!

Như cõi đời còn một nửa vừng trăng
nhờ ai kia phụ thi sĩ họ Hàn
đau thương ấy để người thơ bất tử

Ðã thi sĩ thì suốt đời trai trẻ
Anh chưa là thi sĩ dù tập tễnh làm thơ
nhưng xá gì em, anh trẻ hay già
Anh đang sống. Gian nan. Và sẽ chết

Yêu khoảnh khắc run bàn tay tứ tuyệt
đợi em về ru lục bát ngẩn ngơ
nhờ anh buồn nên trời nắng, trời mưa
cho thời tiết thơm bốn mùa hoa nở

Anh biển cả hung cuồng cơn phẫn nộ
buổi em ngồi mơ tưởng bóng hình ai
Anh vẫn còn đùa giỡn với thiên tai
nên Thượng Ðế cho anh suốt đời con trẻ

Em cũng thế, em ngàn năm bé nhỏ
khi trở về nương náu trái tim anh .
Ở bên anh, chỉ một thứ đáng than phiền:
Anh rách rưới, anh suốt đời thiếu nợ

Em nhân ái chắc là em không nỡ
một đôi lần tính tuổi kẻ làm thơ

(1999)


Hoàng Chính