Rạch Miễu


Anh phải về
Đành giã biệt quê em
Giã biệt dòng phù sa đỏ ngầu mùa nước nổi
Cô gái xứ dừa chợt cúi đầu bối rối
Nghe gió sông Tiền lồng lộng những hàng cây …

Rạch Miễu xa rồi bàng bạc bóng mây bay
Em vẫy nón nhìn  theo cánh chim trời rong ruổi
Ăn miếng bưởi quê em nghe mát lòng vị bưởi
Uống nước dừa xiêm sao thương da diết hương dừa ?

Thì thôi em về kẻo phương ấy trời mưa
Cho anh hát bài Lý Qua Cầu qua rạch nhỏ
Một mai về lại bên sông Hồng nước đỏ
Con sóng bỗng thì thầm:
                                Rạch Miễu
                                           em ơi !

(Tập thơ Hoa  Sứ  Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)


Thanh Trắc Nguyễn Văn