THƠ XUÂN


Kìa bao thiếu nữ chờ Xuân
Nằm đợi, hay đã gíáng trần đi đâu
Năm nhuần Xuân đến hơi lâu
Thơ ta chạm ngõ,gật đầu chào em
Bút khai dấu mực lem nhem
Mà em lầm tưởng Xuân đem đúng kỳ
Môi hồng em cắn câu thi
Chợt rơi mấy mảnh xuân thì đưới chân.
                                        Yên Đông

Hồn xuân một thoáng bâng khuâng
Hương hoa nhẹ toả, lâng lâng sóng tình
Bướm ong say nắng bình minh
Thi nhau bay lượn vờn quanh cánh hồng
Ngõ lời đường mật chờ mong
Phân vân, em biết cậy trông phương nào?
Nợ duyên định mệnh kết giao
Mong người đừng trách em sao phụ tình.
                                        Thụy Khanh

Xuân về bàn ghế trở mình
Cái giường cũng biết xập xình nghinh tân
Đêm Xuân, thơ chạm cành Xuân
Lá Xuân khép mở, hoa Xuân mượt mà
Hương Xuân nhốt giữa lòng ta
Mà sao ong bướm quanh nhà cũng say
Vườn hồng em mở đêm nay
Cho thơ ta cắm giữa đài nghênh Xuân
Sáng mai em diện áo quần
Đón Xuân, mở tiệc ăn mừng đầu năm.
                                      Yên Đông


Yên Ðông