Đêm Đông
Người không đến đêm nay tôi buồn lắm Căn phòng này bỗng chợt quạnh hiu Da thịt người còn phãn phất đâu đây Không khói thuốc quyện hồn tôi nhỏ Giòng lệ bỗng chảy dài trên đôi má Ly rượu này tôi uống chỉ mình tôi Môi tôi đắng vì rượu nồng hay lệ nóng Đêm đông này giá lạnh ở ngoài sân Thêm cái lạnh con tim càng buốt giá Biết làm sao để giết nổi buồn này Nhớ đêm trước người đến tôi vui quá Ngàn cánh hoa nở rộ trong lòng Nụ cười người mở rộng cửa thiên đàng Tôi thu người nhỏ cho trọn vòng tay ấm Ly rượu đó hai ta cùng uống Rượu không cay vì mật ngọt đôi môi Đêm hôm trước mùa đông trời cũng lạnh Nhưng tim tôi êm ấm lạ thường Đêm ái ân cho tôi thấy thiên đường Tôi mơ ước trời không bao giờ sáng Tôi không biết đêm mai người có đến Đêm đông dài lạnh lẽo cũa đêm đông Người không tới chắc lòng tôi giá lạnh Nỗi buồn này chồng chất nỗi buồn kia Để đêm dài, dài những lê thê Nếu người đến lửa yêu sưởi ấm Nỗi buồn kia nhường bước tình nồng Tim tôi đó người đâu muốn biết Tôi yêu người, yêu trọn kiếp này
NTHM
|