Còn Trong Những Cơn Sầu
Biết chắc, lỡ yêu người Là buồn nhớ khôn nguôi Càng giam khuất tình ai Tình càng dâng cao mãi… Sáng tinh mơ thức giấc Nghĩ vội đến một người Có những ngày vắng gặp Đời trống trải, không vui… Nhớ người đến xốn xang Sầu đong đầy mênh mang Lòng như sương như khói Lệ giấu nhốt lầm than… Người thoáng rời đi thôi Lòng úa nhầu chơi vơi Ra vào trong ngơ ngẩn Tình cũng đủ ngậm ngùi… Nỗi buồn như bất tận Thấm nhập hồn xanh xao Nụ cười rơi đâu mất ? Niềm vui lạc chốn nào ? Đêm dài, không giấc ngủ Mắt mỏi nhìn đăm đăm Cả một vùng hoang tối Lòng chợt lạnh căm căm… (Tháng 04 năm 2005)
Từ Tú Trinh
|