PHỔ ĐỘ TRẦM HƯƠNG
đời đã lỡ khi vô tình góp mặt tránh làm sao khỏi sinh tử luân hồi đích cuối cùng thiên đường hay địa ngục ta là ai lúc mắt nhắm tay xuôi danh đã lỡ khi vội vàng nhập cuộc tránh làm sao khỏi đắc chí tự tôn lời cổ nhân lợi danh liền vinh nhục khéo giữ mình kẻo họa phúc vô môn tiền đã lỡ khi cúi đầu phủ phục tránh làm sao khỏi mê hoặc đảo điên tiền xây đắp nên cội nguồn hạnh phúc hay khởi đầu của khổ ải vô biên tình đã lỡ khi thốt lời thệ ước tránh làm sao khỏi trăm nhớ ngàn thương hẹn cùng em nơi non bồng nước nhược dưới liên đài cầu phổ độ trầm hương ta đã lỡ khi lao vào thế tục nên lụy phiền đeo đẵng mãi không thôi khi lặn hụp giữa dòng đời trong đục hóa công ơi ta chán cuộc chơi rồi
Trần Trung Hậu
|