VỖ VỀ CƠN MƯA DÀI HÀ NỘI


Sao lại mưa dầm Hà Nội của ai ơi !
Chiếc lá mùa Thu cuối cùng chưa rớt
Để người đi chìm trong cơn nuối tiếc
Cho người về áo còn vướng bụi mưa

Mưa dài chi cho buốt những dòng thơ
Thơ không khóc mắt người thơ vẫn ướt
Mùi mưa quen đã quyện vào hương tóc
Xa người rồi còn khát giọt mưa trôi

Sao nỡ mưa dầm Hà Nội của ai ơi !
Nửa vòng xe quay tròn nguyên nỗi nhớ
Căn gác xưa co ro nhìn mưa đổ
Cây sấu buồn hoa sữa chẳng vui đâu

Ví dụ mưa làm mình bớt mong nhau
Xin trời mưa, vô tư mưa không dứt
Bằng mưa làm nhớ nhung thêm quay quắt
Lạy mưa buồn, mưa ngưng hạt mưa rơi !

Xin đừng mưa dầm, Hà nội của tôi ơi !


Trần Kiêu Bạc