CHUYỆN ĐÁ VÀ NGƯỜI (họa)



(Hoạ bài thơ CHUYỆN ĐÁ VÀ NGƯỜI
                               của Yên Đông)

Đá vô tâm chồng năm chồng bảy
Người hửu tâm chồng chỉ một thôi
Đá người chồng chẳng nên đôi
Đảo điên người đá hết đời cương nhu.

Đá lấn đường thong dong người dẩm
Người lấn đường đánh đấm lẫn nhau
Đá kia giữ trọn sắc màu
Ngậm im lời nguyện thâm sâu khuyên đời.
 
Đá trầm mình, tàu thuyền vướng nạn
Người trầm tư giải hoạn tang thương
Vô tư, đá chẳng yêu thương
Hảo tâm, người mãi vấn vương nghĩa tình.

Chết như đá, đời đời tồn tại
Chết như người, lưu lại điểm son
“Trăm năm bia đá thì mòn
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ.”


Thụy Khanh