Tôi Thương


                                     Tháng 7—2004

Tôi thương bác nông phu, giữa đồng xanh lúa nắng
Tôi thương em bé mục đồng, trên đường vắng nghêu ngao
Tôi thương cô thôn nữ giặt áo cạnh bờ ao
Tôi thương bóng mẹ già, bên mái nhà tranh vợn khói
Tôi thương em bé học trò, những buổi tan trường đứng đợi
Tôi thương cô nữ sinh, tà áo trắng bay bay
Tôi thương anh phế binh, lê lết qua ngày
Tôi thương người góa phụ, đượm sầu màu hoa trắng
Tôi thương người dân quê, trải cuộc đời mưa nắng
Tôi thương những người nghèo, mua gánh bán bưng
Tôi thương người dân phu, mỏi gối còng lưng
Tôi thương người di dân, khẩn hoang xây cuộc sống
Tôi thương những xóm nghèo, giữa đầm lầy nước đọng
Tôi thương những phố phường, ngất ngưởng vươn cao
Tôi thương người lịch thiệp, ăn nói thanh tao
Tôi thương người khốn khó, nhưng sống đời chân thật
Tôi thương em bé nghèo, vùi tuổi thơ lây lất
Tôi thương người bần cùng, lặn lội mua bán ve chai
Tôi thương người chật vật, kiếm sống từng ngày
Tôi thương người đổ sức cần lao, không đầy ba bữa gạo
Tôi thương những trại mồ côi, một năm may ra thêm một bộ quần áo
Tôi thương những trại cùi, nặng mùi lở lói, tanh hôi
Tôi thương những trung tâm khuyết tật, ngất ngưỡng, nằm, ngồi
Tôi thương những người điên, vùi tấm thân giữa đời phiêu đãng
Tôi thương giới kinh thương, trải những khi vò đầu, bóp trán
Tôi thương giới tiểu thương, quần quật từ sáng đến khuya
Tôi thương công nhân viên, mòn sức lực nọ kia
Tôi thương người giáo chức, lao tâm với chồng trang sách cũ
Tôi thương những chính nhân, giữa chính trường thác lũ
Tôi thương người quân nhân, đem xương máu nhuộm sa trường
Tôi thương người tàn tạ cuộc đời tục lụy phấn hương
Tôi thương các em, lỡ bước phiêu bồng lây thuốc trắng
Tôi thương cho những ai, đọa đày lầm than cay đắng
Tôi thương cho những ai, đôi lần may mắn thành công
Tôi thương quê tôi, bên cạnh dòng sông, mưa nắng ruộng đồng
Tôi thương nước tôi, mảnh đất hình cong, đã dài lịch sử
Tôi thương và tôi thương. Còn, và còn nhiều nữa chứ
Bởi tình thương vô bến, nên biết nói sao cùng
Hỡi người nhân gian hòa tiếng gọi kêu chung
Hãy trang trải tình thương cho vơi lòng nhân thế !!!


Mặc Giang