ĐỢI EM
Tôi đợi em từ bao năm nay Từ con suối nhỏ nước tuông đầy Nay thành sông rộng mênh mông quá Và cả tình em cũng đổi thay Thoáng thấy bóng ai cũng giật mình Một cô tóc ngắn dáng xinh xinh Ngang qua để lại hương trong gió Ngơ ngẩn trông theo ...đến sững sờ Tôi đợi em từ cuối nẽo xa Từ đêm trăng khuyết đến trăng già Từ khi trái đất còn hâm nóng Nay cả trần gian đã nở hoa Tôi gọi tên em ... em biết không Có chi vương víu mãi bên lòng Tôi vói trời cao mây lãng đãng Tôi về với biển biển lao xao Thôi không thèm đợi em nữa đâu Hẹn rồi không đến để thêm sầu Tôi đem nhung nhớ xây lầu mộng Vất cả niềm vui xuống vực sâu 27 Juillet-2005
Tôn Thất Sĩ Phu
|