RỒI NGÀY NÀO


                  Về: NgY

Rồi ngày nào ta lặng lẽ soi gương
Chải mái tóc rẽ hai màu đen trắng
Đôi  mắt lõm nhìn bên đời thầm lặng
Là mùa xuân vĩnh viễn sẽ đi qua.

Rồi ngày nào hồn ta thấy xót xa
Nhìn con nắng ươm mây trời khát vọng
Là ta thấy cõi đời là chiếc bóng
Đứng bên lề cuộc sống đợi chiều qua.

Rồi ngày nào  em thấy mất trong ta
Con chim én không còn bay chiều lạ
Giữa dòng đời cuốn trôi nhiều nghiệt ngã
Là ta về nơi cuối nẽo trời xa.

Rồi ngày nào thu tím đến đông qua
Chiếc lá úa vàng phai qua mục rữa
Ta lập cập ôm dòng đời ngã ngữa
Là vĩnh hằng sẽ ru ngủ hồn ta.

Rồi ngày nào em nhỏ giọt mưa sa
Dòng nước mắt đọng môi khô nóng hổi
Xin em hãy cho ta lời tạ lỗi
Chuyện  tình yêu ngày tháng cũ đã qua.


Phan Tưởng Niệm