KHÔNG TÊN 81



( Viết cho điều tưởng tượng )

Một ngày
Cỏ dại dựng lên khuôn mặt người yêu
Hanh hao nhếch nhác
Ta đứng bên cội thềm kí ức
Đưa tang cuộc tình.

Một đêm
Những chấm sao trên trời chụm vào nhau
Nổ...
Ta đứng bên cội thềm nỗi sợ
Che những tia tử ngoại cho mấy đứa trẻ con háo chuyện tò mò...

Một sớm
Thức dậy trong sự rệu rã của trí lực và niềm tin
Nghe thời gian báo hiệu trái tim mình đang phá sản.
Từng bầy nắng sớm như thủy tinh găm vào mắt ta vỡ rạn
Sẽ muốn rốc hết bình mực tàu phết lên môi em trong bức tranh ta vẽ năm nào.

Những cụm tình rời rạc đính kề nhau
Thành một chuỗi khù khờ liên tục.
Ta lại thèm cùng em gian tình vụng trộm
Mà không phải tốn thời gian tưởng tượng mù mờ...

Đêm xòa tóc phủ đen giấc mơ
Để đồng lõa với con người trong các hình dung thế tục.
Ta thấy khát một nụ hôn không vưới mùi tình dục
Để đem về sáng hôm sau một kí ức ngọt ngào...


Trịnh Tuấn