Uống cà phê sáng một mình
Sáng nay, thức dậy. Lặng thinh. Cả nhà đi vắng một mình buồn tênh. Cà phê, mỗi sáng không quên. Ra ngoài hiên trước nhìn lên trời . Buồn! Bổng đâu, đổ giọt mưa tuôn Trời xanh cũng khóc cũng buồn như tôi ? Mấy hôm, vợ vắng nhà rồi Con đi học sớm, tôi ngồi mình tôi. Mình tôi, hiên vắng buồn ơi ! Trong ly giọt đắng rơi rơi ưu phiền. Ngoài đời, nhiều chuyện đảo điên Trời trưa bóng đổ. Tôi, riêng xứ người ! Ga, April 2005
Song An Châu
|