Những Bức Thư Tình Không Gửi (1)

Ngọc Dung

 



Bài thơ này tôi không gửi cho ai
Bởi tôi biết chẳng bao giờ em đọc
Nếu vô tình thì xin em đừng khóc
Nước mắt nào thừa thãi cả đời nhau
( Phạm Ngọc )



Em ,
Bây giờ anh lại ngồi viết thư cho em . Dạo này không hiểu sao anh chỉ sống có như vậy ,anh đang trở lại với “ trái tim hành khất , khi nỗi nhớ vẫn từng đêm chắt chiu “ thật là tầm thường biết bao , thế nhưng con người ta có lúc lại cần cái sự tầm thường đến như vậy .
Em , đối với anh em thật bé nhỏ và tội nghiệp vô cùng , anh như muốn che chở cho em , bảo vệ em , muốn làm tất cả để xua phần nào ưu tư và làm em hạnh phúc lên đôi chút . Đừng nghĩ là anh cao thượng , tất cả chỉ là một lẽ rất đơn giản
- Em là tình yêu của anh
Có vậy thôi , chỉ 6 chữ ấy , vì trước đây ( lúc còn trẻ ) anh đã từng trăn trở “ Tình yêu là gì “ Tại sao ? vì nó mà người ta có thể làm nhiều điều mà người bình thường không ai làm cả và rồi có lúc tưởng chừng anh đã gặp nó . Còn bây giờ thì anh đã hiểu khi anh chợt thấy rằng trong tận cõi lòng anh rung lên sợi dây tình cảm , trước đây anh không ngờ có nó mà bây giờ hồi âm của nó anh đã nghe được nơi em . Em có biết không ? có rất nhiều khi anh đã hỏi hòai câu hỏi trong tâm mình “ Em là qùa tặng của cuộc đời anh hay là sự trừng phạt của kiếp xưa “ Em có biết không ? khi nghĩ về em bây giờ , cái quay quắt dạo đầu dường như đã lắng dịu đi đôi chút mà ngược lại trong anh lại dấy lên một cái gì đó như thiêng liêng vô cùng , một cái gì đó tuyệt đẹp mà lại mong manh biết bao dễ vỡ biết bao . Có nhiều lần khi trò chuyện với em , khi nghe em nói lời “ – Xin lỗi anh “ tất cả trong anh như đảo lộn , như tan vỡ , cái gì anh cũng không hiểu được , lòng thương em vô hạn , tội nghiệp em ,tội nghiệp cả những con người trong câu chuyện em nói mà không hề dính dáng đến anh , anh giận anh khi đó có một chút đau khổ , một chút ghen tuông . Khuya đến anh không thể ngủ được , em ơi , có phải những lúc ấy anh đã thay đổi không em ?
Em của anh , hiểu cho anh , anh rất yêu em , nếu như em hiểu được điều đó thì anh sẽ thanh thản phần nào cho dù sau này có thế nào đi nữa . Chỉ mong em biết rằng trong anh , trong nơi sâu thẳm nhất , thiêng liêng nhất của tâm hồn luôn mãi có hình ảnh của em . anh nghĩ đến em khi anh vui sướng nhất , và khi anh đau khổ nhất . Em có thể biết được không em ? có em trong cuộc đời anh , anh thấy mình đang được sống , đang được yêu , đang nhận thức được tất cả những gì cao đẹp mà cuộc đời có thể trao cho mỗi số phận , biết được cái vô biên của hạnh phúc cũng như cái tột cùng của vô vọng . Em đã cho anh một niềm tin , một niềm hy vọng để mỗi khi nghĩ tới anh thấy mình can đảm lên đôi chút mà vượt qua tất cả những gì trước đó tưởng chừng không qua nổi . Em có biết không ? có nhiều đêm bây giờ nỗi buồn vẫn cào xé trái tim anh , những bình yên trong anh đã biến mất tự lúc nào , anh vẫn đang sống vẫn đang tồn tại , nhưng trái tim yêu “ cuồng si “ của anh đã khiến anh không còn là anh , anh hãy hùng trước sự vô cùng của vũ trụ khi vũ trụ đó chỉ là vòng tay em , , anh vẫn tưởng khổ đau trong anh mãi là đau khổ nhưng khi ở bên em , có em anh chỉ thấy nó ngọt ngào , anh cũng biết , có thể ngày mai tất cả cũng không còn nữa như những gì ngày hôm nay của anh đã tan biến trên môi em , và trái tim anh bên trái tim em bốc lửa , anh biết , để có hôm nay anh sẽ chịu đựng ngày mai .
Em , Viết gì tiếp cho em bây giờ , viết gì tiếp để em hiểu anh đây ? viết tiếp gì khi em đã xa anh , khi em đã cảm thấy bắt đầu mỏI mệt mỗi lần gặp anh , con người anh hình như nó quá nhậy cảm vớI những gì bên ngòai nên anh hay thất thường lắm , bản thân anh nhiều khi còn không chịu nổi mình nữa , nhưng bên trong tất cả những cái đó anh vẫn có cái gì của anh , nghĩa là những gì đã hình thành trong tình cảm thì có lẽ mãi mãi vẫn còn đó . Anh yêu em , anh không biết anh có yêu em hơn em yêu anh không nhưng anh yêu em và anh luôn sống với tình yêu đó , em hãy hiểu điều đó cho anh đi và hãy chịu đựng những thất thường của anh mà sống với tình yêu ấy , hãy làm cho anh nhẹ đi nỗi buồn , lo lắng mà đời cứ mang đến cho anh vô tận , anh cần em lắm , em có hiểu được điều đó không ? anh chỉ muốn nói lại với em một lần là anh yêu em và anh cần em , nếu em không thể hiểu được thì thật là đáng tiếc , bởi vì nếu em yêu anh , em hãy yêu như con người anh có đừng tự thần thánh hóa , tự ảo tưởng gì về con người anh , tất cả những cái đó sẽ chỉ làm cho em thêm thất vọng , thêm đau khổ mà thôi , đấy là tất cả những gì anh muốn nói với em trong lúc này khi mà lòng anh trống trải vô cùng thèm được có em bên cạnh an ủi đến vô cùng . Em ạ , cuộc đời của con người ngắn ngủi lắm , nhưng nó cũng là bất tận nếu như mình sống vì những gì thân thuộc của mình vì những người thân đang hiện diện , vì những người đã khuất trên trần gian nhưng vẫn còn đâu đó bên ta , nhìn thấy ta , yêu thương ta . Nếu có thể làm được cái gì đó – có ý nghĩa cho sự ngắn ngủi lẫn cái bất tận của cuộc sống thì con người sẽ hạnh phúc biết mấy .Mình hãy cố làm sao cho cái bổn phận của mình nó trọn vẹn , cuộc đời như thế cũng đã mãn nguyện lắm rồi em có thấy không ? Em đừng nghĩ là anh thích triết lý , bởi những giây phút như thế này , thật yên tĩnh để nghĩ về sự đời , đối với anh thật hiếm hoi và qúi giá , Anh đã dành những giây phút đó cho em đó em ạ . Anh cũng thật bình thường như những ngườI khác mà em đã từng gặp với bao tính xấu trong con người . Nói em cũng đừng cười anh , nhiều khi nghe em khen anh nhiều qúa , anh đã phải đứng trước gương nhìn kỹ lại mình , làm gì có đôi mắt đẹp , làm gì có nụ cười duyên nào , nên anh đã từng nhiều lần rất muốn khuyên em bình tĩnh lại , xem xét con người anh cho kỹ , có thể em sẽ bớt yêu anh hơn sẽ bớt đau khổ hơn . Hãy hiểu những điuều anh rất cần nói vớI em Anh không thể yên tâm được khi thấy em cứ mãi tự dằn vặt mình nhiều như thế , bởi vì anh rất muốn có một tình yêu sẽ bền chặt hơn và lâu dài hơn . Anh không muốn đến một lúc nào đó em thất vọng về anh khi em thấy anh không như em tưởng tượng .
Em , cũng như em những kỷ niệm về em luôn sống động trong anh kể từ ngày ấy …, khi em gặp anh , cho đến lúc này khi anh viết cho em bức thư từ đáy lòng mình anh chỉ muốn để một khi nào đó , khi em không thể cùng anh đi được con đường mà chúng ta hẹn ước ,…

Em hãy cười vang đừng do dự
Để mai sau ghi lại phút giây này

Em sẽ thấy anh bên cạnh , gần lắm , gần như những ngày đã qua vậy đó , em sẽ thấy những con đường tràn ngập ánh nắng , những câu chuyện mình đã từng trò chuyện , những vui những buồn đã cùng nhau chia xẻ , em sẽ thấy cuộc sống đáng sống biết chừng nào chỉ cần cố gắng lên một chút thôi mọi chuyện rồi sẽ qua , cuộc sống này đáng sống biết bao nhiêu mặc dù còn bao điều , bao mơ ước chưa đạt được , hay là chính những cái đích đó để mình vươn xa hơn
Em , em hãy tin , cuộc đời là như vậy , có tình yêu , có đau khổ , có nhớ mong , có đợi chờ , có khắc khỏai và tất cả những cái đó sẽ theo ta mãi mãi đến tận chỗ nào đó mà bây giờ tan vẫn chưa biết . Chỉ có điều là , em ơi hãy đừng bao giờ sợ em nhé...



* Thơ trích xử dụng những câu thơ trong Bài Thơ Không Gửi Cho Ai trong tập thơ Mùa khát Vọng ( nhà xuất bản Đà Nẵng 2003 ) của nhà thơ Phạm Ngọc

Ngọc Dung