CON CHỒN TINH QUÁI

Chương 9/phần 22-24

 
22 - Tái Ngộ Gà Trống





Mặc dầu Chồn thua trí bắt cóc Gà Trống bị thất bại, nhưng hắn đă có rất nhiều cảm t́nh với cái vườn xinh đẹp xa xôi, có hàng đàn gà mái tơ ấy. Nghĩ kỹ, hắn thấy cũng tại hắn hấp tấp khinh thường Gà mới hỏng mất việc lớn, nên hắn về nhà chỉ thở ngắn than dài chứ không dám trách ai. Hắn cố quên nhưng quên làm sao được cả một đàn gia súc ngon lành như thế! Nhưng dù sao Chồn vốn tính rất kiên nhẫn, thua trận này ta bầy trận khác, đời c̣n dài, c̣n trẻ, c̣n đẹp, chuồng gà c̣n nhiều, Chồn thấy ḿnh không có quyền yếm thế.



Chồn suy tính, nghĩ tới nghĩ lui cho rằng bỏ một vườn đầy gia súc như thế cho chủ trại chiếm độc quyền là một điều không thể được. Hắn nhất định phải tranh đấu, và tranh đấu cho đến hơi thở cuối cùng.



Tự kiểm điểm để rút kinh nghiệm, Chồn thấy nếu Gà Trống không bỏ ḷng hám nghe nịnh hót, thích hư vinh, và hắn cũng không khinh địch, không tức khí v́ bị khiêu khích, th́ hắn vẫn có thể thành công, cái áo lông của hắn dù sao Gà Trống cũng sẽ phải mặc.



Chồn càng nghĩ đến chuyện rủi ro này càng bực ḿnh. Hắn chỉ lo sợ bọn gà mái lắm lời. Đàn bà bao giờ cũng hay ngồi lê đôi mách. Nếu để cho chúng kháo nhau măi, câu chuyện này tung ra thiên hạ đều biết th́ tất cả tài quỷ quyệt gian xảo của hắn bị phá sản mất, đă thế danh dự của hắn cũng tiêu ma! Hắn, một tay trong đầu có một ngh́n lẻ hai kế mà thua kế một con Gà Trống ngu ngốc, vừa đầu vừa óc không ngậm đầy một miệng, th́ c̣n ǵ nhục nhă hơn! Thế nào Chồn cũng phải trở lại để báo mối thù danh dự, nhất là phải tịch thu một số gia súc để bồi thường thiệt hại mới được.



Quyết định xong, một hôm Chồn trở lại trại. Hắn đă có sẵn một chương tŕnh hành động.



Lúc Chồn đến gần, Gà Trống đang ngồi trên hàng rào nh́n mặt trời, nh́n ánh sáng, nh́n trời xanh, nh́n cảnh sinh hoạt đầy thú vị. Cái cảm tưởng của người vừa thoát chết bao giờ cũng thấy đời đáng yêu gấp bội, và những người chung quanh bỗng dưng đâm ra cưng quư ḿnh hơn lên. Gà lấy làm thú vị cho rằng nếu không thỉnh thoảng suưt chết th́ cuộc sống thấy bớt có ư nghĩa.



Gà cất giọng gáy một cách sung sướng. Gà đang gáy bỗng nh́n thấy Chồn đi đến, thế là bao nhiêu lạc thú ở đời bỗng biến đi mất tiêu. Hắn đập cánh định bay vào nhà nhưng Chồn đă đứng dừng lại và nói rất ngọt ngào:



· Chào em. Em rất yêu quư của anh ơi, tại sao em lại trốn anh? Tại sao em vẫn không tin anh là người bà con tốt nhất của em. Không lẽ em cứ nhớ câu chuyện đùa bỡn của chúng ta măi sao? Chao ôi, ba anh ngày xưa đă nói rất đúng. Người nói rằng: ở đời rất hiếm có người hiểu được sự vui đùa, và hơn nữa người ta hay đem sự đùa vô hại cho là ác ư.



Cũng như câu chuyện hôm ấy. Anh nh́n bộ áo lông chim xinh đẹp của em, nghe giọng hát du dương của em, anh nảy ra ư muốn tha thiết mong được giới thiệu em cho vợ anh biết. Đáng lẽ anh phải viết thiệp mời theo phép xă giao, nhưng v́ em là người thân nên anh mới dám đùa một cách thân mật như thế. Anh đă phải cố rất gượng nhẹ định đem em về nhà giới thiệu, nhưng em đă hiểu lầm anh. Chao ôi, anh khổ sở không biết thế nào mà kể!



Gà Trống nghe cứ ngẩn người ra chẳng biết trả lời sao. Hắn nghi ngờ nhiều hơn tin nhưng dù sao hắn cũng thấy hơi thèn thẹn định biện hộ cho ḿnh:



· Cái lối “ mời” của anh lạ quá tôi chưa từng thấy bao giờ! Có lẽ cũng tại cơn ác mộng nên tôi hiểu lầm anh chăng!



· Thôi chúng ta đừng nên nhắc lại chuyện cũ nữa. Và cả cái thời kinh khủng cá lớn nuốt cá bé ngày xưa cũng đă qua rồi. Bây giờ thời đại mới, chính thể mới, không ai c̣n bắt nạt ai, không c̣n có sự tàn sát xâu xé nhau nữa. Khắp nơi đâu đâu cũng đang ca vang bản nhạc ḥa b́nh. Đây em xem, bố cáo của Quốc vương Sư Tử chúng ta. Nếu em không đọc được anh xin đọc em nghe. Đại ư nói rằng chiến tranh là một chữ không c̣n tồn tại trong dân gian. Tất cả muôn loài đếu phải thương yêu giúp đỡ lẫn nhau. không được tàn sát xâu xé nhau nữa. Đây là bút tích chính tay ngài kư lấy.



Gà Trống ngạc nhiên chớp chớp mắt nh́n măi tờ giấy không biết có nên tin hay không.



Chồn nói tiếp:



· C̣n việc riêng của chúng ta anh cũng muốn nhân tiện giải thích cho em rơ. Anh rất sung sướng thấy thiên hạ thái b́nh. Anh đă ăn năn tội lỗi và quyết tâm không sát sanh hại vật nữa. Hiên nay cuộc sống của anh là mỗi ngày đọc kinh cầu nguyện, ăn chay và giữ thập giới để làm gương cho kẻ khác.
Hôm nay anh phải ra bờ sông cầu nguyện, nhân tiện đi ngang qua đây báo tin cho em biết.



Gà Trống vui mừng hỏi:



· Thật thế hở anh? Có phải thế nghĩa là từ nay chúng tôi có thể tự do hành đông, không c̣n phải sợ ai cả phải không? Chúng tôi có thể đi ra ngoài hàng rào, ngoài cánh đồng xa kia chơi đùa không c̣n ǵ nguy hiểm nữa. Trời, sung sướng biết bao nhiêu! Ở măi trong vườn rào chặt kín này lắm lúc thấy như ở tù, chỉ phải cái ra ngoài nguy hiểm nên đành chịu vậy!



Gà cất tiếng gọi thật to:



· Này các chị, tất cả lại đây! Chí Mái Cả, Mái Hai, Mái Ba . . .



Cả bầy gà đều đến vây chung quanh Gà Trống để nghe tin tức. Gà Trống kể lại cho chúng nghe nào là Quốc Vương ra lịnh tương thân tương ái, nào là Chồn ăn chay tu hành v. . v. . .



Lúc Gà đang bàn tán, Chồn giả vờ nghiêm trang hiền lành, một tay cầm cuốn Thánh kinh, một tay lần tràng hạt tránh ra xa xa.



Gà Mái Cả cẩn thận hỏi lại:



· Có thực thế hay lại là tin vịt? Biết đâu là mưu kế để lừa chúng ta!



Gà Trống trả lời:



· Tôi có trông thấy tờ bố cáo, có con dấu son và chữ kư của Quốc vương rơ ràng mà! Chồn cũng có thể đăø ăn năn hối hận cải tà quy chánh rồi! Thôi bây giờ chúng ta ra tất cả ngoài cánh đồng cỏ non kia chơi đi. Lâu lâu phải đổi không khí một chút cho các con nó mạnh.



Cả bọn gà con lau nhau chạy theo chân Gà Trống ra ngoài. Gà Mái Cả và ba cô em ra sau cùng. Nhất là cô em út bao giờ cũng chậm hơn người v́ c̣n phải chải bộ lông trắng theo mốt chải tân thời. Cô bé xinh xắn nhất, cả chuồng gà đều bầu làm hoa hậu nên ai cũng chiều chuộng không nỡ giục.



Gà Trống cũng cho phép mưỡi bốn đứa con của ḿnh ra chơi. Bọn chúng mới sinh năm nay, cô cậu nào cũng mập mạnh nhanh nhẹn kháu khỉnh rất đáng yêu. Cả bọn ra khỏi vườn cùng chạy nhảy chơi đùa một cách sung sướng.



Chồn ngồi sau một bụi cây giả vờ xem sách. Hắn liếc đàn gà con, thấy một con đến gần, hắn nhẹ nhàng nâng chú bé lên và bóp chặt cổ, chú bé giẫy chết không la lên được tiếng nào. Không ai trông thấy cảnh này nên một lúc sau lại có một con gà khác lân la đến nh́n xem Chồn đang đọc sách ǵ, và cũng được lặng lẽ lên Thiên đường. Tất cả độ sáu, bảy con mất tích một cách bí hiểm làm Gà Mái em cảm thấy có sự không hay. Gà mẹ lên tiếng gọi nhưng gọi măi cũng không đủ đàn.



Chồn trông thấy ngứa mắt khó chịu và dù sao th́ mặt nạ hắn cũng gần bị lật rồi, hắn không cần giữ nữa. Chồn nhảy vào đám gà cắn, vồ, chụp lung tung cả lên. Trận tàn sát mới bắt đầu th́ bọn gia đinh trong nhà đă nghe tiếng kéo nhau chạy ra. Chồn thấy đám Chó sắp xông đến vội vồ con Gà Mái Cả định đem đi theo, nhưng sau thấy bất tiện nên đành phải bỏ lại thoát thân một ḿnh.



Chồn được một bữa tiệc thịnh soạn nên thấy hơi đầy bụng. Nhân chạy ngang qua một tu viện, hắn bèn quyết định vào đấy ẩn náu ít lâu, một là để tránh bọn Chó đang đi lùng, hai nữa là ăn chay cũng lạ miệng.



Cửa tu viện mở sẳn, hắn vào ngay và vội vàng đóng cửa lại. Thế là thoát nạn. Bọn chó săn lùng suốt cả một khu rừng cũng không thấy tăm dạng hắn đâu.







23 - Cửa Thiền Là Đây





Tuy Chồn chạy mệt thở gần muốn đứt hơi, nhưng cố làm bộ b́nh tĩnh, đi thong thả qua sân để vào nhà. Chồn nhờ một Tu sĩ thông báo với Viện Trưởng xin cho hắn vào gặp.



Gặp Chồn ông Viện trưởng hỏi:



· Ngọn gió nào đă thổi ngươi đến Thánh địa vậy?



Chồn lễ phép trả lời:



· Thưa sư phụ, đệ tử rất tha thiết mong được xa lánh cơi trần gian khổ ải, xa lánh những âm mưu ám hại của kẻ địch nên mới t́m đến đây. Đệ tử xin dốc ḷng tín ngưỡng Thượng đế, xin ăn năn tội ác, cải tà qui chính để linh hồn mai sau được hưởng phúc lành nơi Thiên đường.



Viện trưởng xoa tay vui vẻ:



· Nếu vậy th́ quí hóa quá, cửa từ bi không hẹp với ai bao giờ! Nhưng sinh hoạt của kẻ tu hành kham khổ lắm, ta sợ người không chịu nổi Pháp quy của kẻ xuất gia chăng? Người phải bỏ hết tất cả những thứ ngươi yêu quí, xa lánh những hưởng thụ vật chất, những xa hoa, khoái lạc của người thế gian, người chịu nổi chăng?



Chồn vừa mới ăn một bụng Gà c̣n no cứng nên trả lời một cách thành thực:



· Thưa sư phụ, con quả thực chán mùi thịt cá hôi tanh, chỉ ao ước được ăn chay dưa muối thanh đạm mà thôi.



Hắn cũng biết hắn chỉ ao ước ăn chay tạm thời, nhưng hắn không bao giờ nghĩ ngợi lâu về tương lai, hay ngày mai của hắn sẽ ra sao?



Viện trưởng bằng ḷng thu nhận, thế là Chồn được ở lại trong Tu viện. Ngày thứ nhất hắn rất chăm chỉ đọc kinh cầu nguyện và thấy bữa cơm trưa tuy thanh đạm nhưng cũng rất ngon miệng. Ngày thứ hai cũng b́nh yên vô sự trôi qua. Đến ngày thứ ba Chồn bắt đầu nhớ thịt. Sẵn có con chim Anh Vũ trong tu viện, hắn ăn tạm chẳng cần hỏi ư kiến ai cả. Thịt chim Anh Vũ rất cứng, mùi vị nhạt nhẽo lại hơi tanh, nhưng dù sao có cũng hơn không.



Các Tu sĩ thấy mất con chim Anh Vũ quí, t́m kiếm khắp nơi vẫn không thấy, hỏi Chồn, hắn không biết. Hắn c̣n giả vờ tán tụng những đức tính của chim , nào là lông đẹp, hót hay, ngoan ngơan. Aáy là hắn không biết ǵ về chim mấy, nhưng cũng cố bịa ra một bài ai điếu để tỏ ḷng biết ơn kẻ đă chết v́ ḿnh. V́ thế ai cũng cảm động cho hắn là người đa cảm nhất, biết thương xót kẻ đồng đạo xấu số nhất.



Hai hôm sau chàng Tu sĩ mới này bắt đầu thấy ngày dài như năm, và trong người thiếu đủ tất cả các thứ sinh tố.



Có người mang đến biếu viện trưởng mấy con gà mái đẻ, hắn ăn vụng mất hai con. Lúc Chồn định ăn nốt con thứ ba th́ bị người gác cổng trông thấy hô hoán, nên cả Tu viện đều chạy đến.



Viện Trưởng tức giận bảo hắn:



· Ta không ngờ ngươi giả vờ cải tà qui chánh đến đây để làm bẩn Thánh địa. Ngươi đă làm gương xấu cho Tu Sĩ. Ta không thể dung được những con chiên ghẻ giả vờ đạo đức, hiền lành để hại người.



Chồn trả lời rất lạnh nhạt:



· Thưa sư phụ, xin sư phụ đừng nóng giận để cho đệ tử được phân trần. Một kẻ mới xuất gia như đệ tử, ḷng dạ c̣n mềm yếu dễ bị ma quỉ cám dỗ, dù có phạm giới vài ba lần cũng là chuyện là thường. Có lẽ nào sư phụ nỡ đem giáo quy nghiêm khắc ra áp dụng với một kẻ mới trở về với đạo lần đầu, sư phụ nỡ nào không cho kẻ ấy được ăn năn hối cải hay sao? Đệ tử xin thề với sư phụ đệ tử ăn xong thịt gà tuy ngon miệng no bụng nhưng lương tâm th́ hối hận cắn rứt vô cùng. Xin sư phụ tha thứ cho đệ tử lần đầu, cho đệ tử được ở lại để cải tà quy chánh.



Viện trưởng lắc đầu:



· Với ai th́ ta c̣n tin chứ ngươi, ta không thể nào tin được. Trong mấy ngày vừa qua ta đă xét cuộc sống ở Tu viện không thích hợp với ngươi. Ở lại chỉ làm gương xấu và thiệt hại cho Tu viện. Ta khuyên ngươi nên trở về, nếu có ḷng th́ hăy tu tại gia cũng được.



Chồn thấy Viện trưởng nói cũng đúng, và dù sao cũng không thể có người đem gà đến biếu măi, nên bằng ḷng về nhà.



Thế là Chồn trở về với vợ con, sửa sang lại vườn rào của hắn để chuẩn bị một cuộc sống đầy đấu tranh thích hợp với hắn.






24 - Sư Tử Họp Đại Hội




Kể từ ngày Sư Tử đăng quan làm vua tất cả các thú, vẫn chưa từng thiết Đại Triều một lần nào. Một hôm vào tiết tháng tư, rừng cây đến mùa trổ hoa lá. Mùa đông rét mướt đă qua rồi, bách thú đều ra khỏi hang viễn du kiếm ăn, cảnh tượng rất náo nhiệt.



Sư Tử bỗng nhiên thấy cao hứng muốn lâm triều xử việc dân việc nước, bèn truyền dụ cho tất cả Văn Vơ bá quan và Chư Hầu gần xa đều phải hội họp lại để bàn quốc sự.



Sư vương cũng muốn nhân dịp này triệu tập một Đại hội Chư hầu Bá quan để xử tất cả những vụ án tranh chấp từ trước đến nay. Nhất là gần đây dư luận bách thú đồn đại rất nhiều về một vị Nam tước. Sư vương rất chú ư đến vụ này và định xử thật công b́nh để tỏ sự anh minh của một Quốc vương.



Sư vương muốn mọi việc đều được đưa ra ánh sáng, v́ cũng có lẽ vị Nam tước ấy bị những kẻ ganh ghét tài năng hay trí thông minh mà đặt điều nói xấu.



Sư vương vốn rất hiểu tính nết các thần tử của ḿnh. Có một số đông rất hẹp lượng, vừa thấy ai được một chút lợi lộc ǵ của Thượng đế là thù ghét ngay, và ḷng ganh ghét ấy thường biểu lộ ra bằng những hành động công kích rơ ràng.



V́ lợi ích của quốc gia, v́ uy tín của Sư Tử và cũng v́ tiền đồ của bản thân đương sự, Sư Tử nhất định sẽ xét xử rất công b́nh.



Sư vương và Vương Phi mặc triều phục ngồi dưới một gốc cây đại thọ rất oai nghiêm. Quan giám tế Sơn Dương ghi chép tên bách thú đến chầu. Từ các vơ tướng như Hổ, Báo, Tượng, Măng Xà, Gấu, Sói cho đến các văn quan như Hươu, Nai, Lạc Đà, Ngựa, Khỉ, Cừu, Mèo, Chó, Trâu, các giống chim cũng đều đến đông đủ.



Sơn Dương ghi tên xong, thấy thiếu Chồn và Gà Trống. Gà chắc đến chậm hay đi lạc hướng, c̣n vấn đề Chồn có vẻ nghiêm trọng hơn nhiều.



Bá quan nhao nhao lên thầm th́ chuyện vắng mặt, ai cũng nghĩ chắc Chồn sợ nên trốn chăng. Nếu Chồn đến có lẽ không ai muốn sinh sự, nhưng bây giờ Chồn vắng mặt , t́nh h́nh khác hẳn.



Sau khi Sư vương đọc diễn văn khai mạc và nhận những lời chúc tụng của Chư hầu và Bá quan xong, truyền lệnh bắt đầu xử kiện. Trước hết Ngài cho mời Nam tước Chồn nhưng Sơn Dương tuyên bố Chồn vắng mặt.



Sói hùng hổ đứng lên trước nhất xin kiện Chồn:



· Tâu Đại vương, Chồn không dám đến v́ sợ uy của Đại vương. Chồn biết nếu tất cả những hành vi bội tín phản trắc của hắn bị Đại vương xét đến không thoát khỏi tội chết nên đă trốn rồi. Nhưng dù sao thần cũng xin Đại vương trị tội Chồn thật nặng để làm gương cho kẻ khác.



Nhiều tiếng ồn ào cùng một lúc:



· Xin xử tội Chồn, xin xử tội Chồn.



Sói kể tiếp:



· Chồn đă dùng rất nhiều mưu kế hiểm ác để hại thần, bắt buộc thần phải tham gia những hoạt động rất nguy hiểm mà mục đích chỉ có lợi cho một ḿnh Chồn thôi.



Ví dụ như câu cá, Chồn dụ thần đến một cái hồ đă kết băng, vụ đánh chuông trong nhà thờ, vụ vào hầm nhà phú hộ, vụ “ lên thiên đường” ở dưới giếng v. v. vụ nào cũng làm thần chết đi sống lại cả, đă thế hắn tưởng thần chết rồi nên đến nhà trêu ghẹo vợ thần.



Sói kể đến đây bị Lợn Ḷi chận lại. Lợn Ḷi vốn là cháu bên ngoại của Chồn nên có ḷng biện hộ giúp đỡ cho bà con, Lợn Ḷi nói:



· Người vắng mặt không thể tự phân trần, nên tha hồ ai muốn kiện cáo ǵ cũng được, như thế không công bằng tí nào. Chẳng hạn như anh chỉ nói xấu Chồn sao anh không nghĩ những vụ anh đă báo thù được Chồn. Chẳng hạn như vụ anh ăn cắp cá của Chồn chỉ để lại một cái đầu, lại c̣n vụ . . .



Có nhiều tiếng ồn ào che lấp cả tiếng Lợn Ḷi. Chó xông ra nói rất uất ức:



· Tôi xin đứng về phe anh Sói . tôi xin kể vụ ăn cướp dồi . . .
Mèo nghiêm trang bước ra ve vẩy đuôi thỏ thẻ:



· Thưa bá quan, em xin thanh minh rằng em không hề muốn bênh vực Chồn tí nào hết. Trái lại em c̣n muốn kiện thêm anh ấy, những vụ anh ấy bắt nạt em nhiều lắm cơ! Nhưng riêng vụ dồi này em thấy anh Chó kiện vô lư. Tâu Đại vương, sự thực như thế này: dồi để trên nóc tủ, anh Chó bị xích cột ở cổ đang gục đầu vào móng khóc, vậy th́ đáng kiện ở chỗ nào!



Chó căi:



· Dồi ấy phần của tôi.



Mèo ưỡn ẹo, mỉm cười rất t́nh tứ, mắt chớp chớp có vẻ mơ mộng hồi tưởng:



· Tâu Đại vương, thiếp xin kể rơ hôm ấy khúc dồi t́nh cờ rơi xuống trước mặt Chồn, anh ấy tưởng là của trên trời rơi xuống bèn nhặt lấy và chạy. Vả lại chăng trên khúc dồi không hề có kư tên hay đóng dấu nói rằng “ dồi này của Chó, cấm ăn” cơ mà! Chồng của thiếp phải chạy đuổi theo Chồn măi, và cũng dùng hết mưu kế mới đoạt được. “ Cờ đến tay ai người ấy phất” chồng thần thiếp chiếm được khúc dồi ấy không lẽ c̣n ăn lầm nữa hay sao?



Hải Ly đĩnh đạc bước ra nói:



· Về nhân cách của Chồn th́ không cần phải nói nhiều, trong triều ngoài quận ai cũng thừa biết rồi. Theo Chồn, dù ngai vàng của Đại vương có đổ, dù Bá quan có mất hết cả công danh phú quí hắn cũng chẳng động tâm, miễn hắn có một con gà béo để chén là được.



Cách đây mấy hôm, thần bắt gặp hắn đang đội lốt thầy giáo dạy Thỏ hát Thánh thi, bỗng nhiên vồ lấy Thỏ định bóp chết, may gặp thần nên Thỏ mới thoát nạn. Xin Đại vương nghiêm trị Chồn, kẻo sau này những kẻ yêu ḥa b́nh công đạo chân chánh,sẽ chê cười pháp luật của Triều đ́nh bất công, dung túng quan lại làm xằng.



Sói cướp lời:



· Tính nết Chồn không thể nào giáo hóa được, xin Đại vương xử tử để tuyệt trừ hậu hoạn.



Lợn Ḷi biết dù nói cũng chẳng ai tin ḿnh nhưng hắn vẫn cố bênh vực:



· Tâu Đại vương, thần tưởng rằng nếu hôm nay Chồn cũng có mặt tại đây, cũng được ân sủng của Đại vương như tất cả bá quan chắc sẽ không có ai nói chạm đến danh dự của Nam tước. Nhưng tiếc v́ Chồn vắng mặt nên không thể tự biện hộ cho ḿnh. Từ năy đến giờ thần chỉ nghe mọi người nói xấu Chồn mà không hề có ai kể chuyện rủi của Chồn. Xin Đại vương cho phép thần được nhắc lại một trong muôn ngàn chuyện: một hôm Chồn trông thấy nhà nọ mới quay xong một con lợn sữa treo bên cửa sổ. Chồn không muốn ăn một ḿnh bèn rủ Sói cùng đi, và hẹn nhau có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, có thịt quay cùng ăn . . .



· Chồn phải khó nhọc măi mới nhảy được qua cửa sổ lấy con lợn sữa ném ra ngoài cho Sói tiếp. Chẳng may lúc ấy bị một đàn chó xô ra đuổi theo. Chồn bị thương nặng nhưng vẫn cố yểm hộ cho Sói chạy. Đến lúc Chồn t́m Sói để chia phần thịt, Sói bảo rằng:” Cậu để dành cho cháu phần ngon nhất, cháu xem béo biết bao nhiêu! Cháu ăn đi, mà phải ăn thong thả mới thấm thía cái vị ngon lành của nó”. Sói nói xong đưa cho Chồn cái móc dùng móc lợn để treo. Chồn tuy tức giận nhưng vốn đại lượng nên chẳng nói ǵ, cũng không oán giận Sói một chút nào. Thần xin nói rằng Chồn chịu nước lép với Sói cả trăm lần, nhưng nếu Đại vương không tin xin hạ chiếu triệu Nam tước Chồn đến sẽ biết rơ hư thực.



Lại c̣n chuyện Sói thưa Chồn trêu ghẹo vợ Sói cũng vô lư. Sự thực “ Bụt trên ṭa gà nào dám mổ mắt”. Nếu chỉ là lời vu oan đó là một chuyện oan, c̣n nếu thực có chuyện ǵ xảy ra, th́ đó là do hai bên đồng ư. Đáng lẽ Sói nên về nhà đóng cửa dạy vợ mới phải, c̣n thưa kiện làm ǵ? Hay nếu Tử tước Sói và phu nhân không yêu nhau nữa th́ tại sao lại không xa nhau, c̣n sống chung làm ǵ để mà “ đồng sàng dị mộng”, ngày đêm cứ cầu nguyện cho đối phương chóng chết yểu cho rồi, cứ đọc kinh cầu hồn cầu siêu cho nhau lúc c̣n sống sờ sờ . . .



Về chuyện Chồn dạy cho Thỏ hát thánh thi cũng thế, làm một phụ huynh phải lo rèn luyện tánh nết của con em, nếu học sinh ngổ nghịch mà thầy không trách phạt, sau này đứa trẻ lớn lên thành ra quân “ đại nghịch bất đạo” th́ lỗi ấy sẽ về ai.



Từ ngày Đại vương đăng vị, truyền chỉ áp dụng mọi cải cách duy tân, cấm tiệt những sự tàn sát, Chồn đă cải tà qui chánh, hành vi hoàn toàn biến đổi khác xưa. Hiện nay Nam tước mỗi ngày chỉ ăn một ngọ trung và không sát sinh nữa. Cả đến dinh thự huy hoàng tráng lệ của ḿnh cũng không ở, vào một Tu viện ngày ngày tụng kinh rất thành kính.



Lợn ḷi đang nói bỗng im bặt. Và cả triều đ́nh đều chú ư nh́n một đoàn gà rất kỳ quái đang đi đến. Dẫn đầu là một con Gà Trống, h́nh như bị thương nặng v́ phải có hai con gà cồ xốc nách mới bước được. kế đến bốn con gà đá khiêng một cái cáng kết bằng dây leo. Trong cáng một con gà mái đă chết cứng nằm co và được phủ lá đầy ḿnh. Theo sau là một đàn gà mái và gà con vừa đi vừa khóc.



Cảnh tượng thật thê thảm làm ai cũng cảm động nín thở chờ đợi.



Gà Trống đến trước Sư vương tung hô vạn tuế xong nói:



· Tâu Đại vương, thần xin đại vương xử một vụ mưu sát rất thảm khốc. Thần và gia tộc đang sống thanh b́nh trong một khu vườn rộng răi và đầy đủ lương thực. Đây là mụ Gà Mái Cả, mụ đẻ trứng nhiều nổi tiếng khắp vùng, ngoài ra lại c̣n có tài biết đoán điềm giải mộng rất linh ứng. Riêng gia đ́nh thần có mười bốn đứa con trai chưa có đôi bạn. Tất cả gia tộc của thần đều sống chung rất b́nh yên hạnh phúc, bỗng nhiên một hôm tên phản bội ấy dùng danh nghĩa của Đại vương . . .



Sư Tử tức giận gầm lên:



· Quân lớn mật dám dùng danh nghĩa của ta . . .



· Tâu Đại vương, hắn ta nhân danh Đại vương, đem lời dụ ḥa b́nh của Đại vương đến cho thần xem. Thần thấy quả thực có dấu Ngọc ấn của đại vương nên tin lời hắn, đem cả gia tộc ra khỏi vườn hoa dạo chơi.



Ban đầu hắn ta làm bộ đọc kinh rất nghiêm trang, và hắn chỉ nói những lời đạo đức. Nhưng một lúc sau hắn làm cho gia đ́nh thần một phút tan hoang, số chết và bị thương không kể sao cho xiết. Đây là thi thể mụ Mái Cả, may có đàn chó giải vây nên hắn mới bỏ lại, nếu không th́ cũng vào bụng hắn rồi.



Gà dở lá lên để Sư vương trông thấy mụ Mái Cả. Vương Phi mắt rơm rớm lệ. Cả triều đ́nh đều cảm động thầm th́ bàn tán như ong kêu.



Gà Trống tha thiết:



· Xin đại vương nghiêm trị tên sát thú



Bá quan cùng hô:



· Xin đại vương xử tử tên sát thú. Giết thú thường mạng.

 
Nguồn: MN